Thứ Bảy, 2024-04-20, 5:36 PM
Welcome Guest | RSS

Dân Chủ Cho Việt Nam

Main » 2008 » Tháng Mười Một » 23 » Phong trào đòi công lý dưới ống kính ký giả Hauter
8:28 PM
Phong trào đòi công lý dưới ống kính ký giả Hauter

(François Hauter, envoyé spécial à Hanoï, Le Figaro 13/11/2008)

Nhà báo Hauter nhấn mạnh các điểm được tóm lược như sau :

1.- «  Giáo hội công giáo kháng cự lại chính quyền.  Trong lúc chính quyền cộng sản bảo vệ quyền lợi của thành phần tham nhũng của chế độ, thì giáo hội là chỗ nương tựa của những người thấp cổ bé miệng. »
2.-  « Từ vài tháng qua, Giáo Hội Công Giáo đã phải đứng ra như một đối lực duy nhứt có khả năng chống lại chế độ Hà Nội, và bắt buộc chế độ phải nghe theo ».
3.- « Rõ ràng là đảng cộng sản đang trắc nghiệm khà năng đối kháng ấy. Tại Việt Nam, kể từ khi « cách mạng » 1945 đến nay, đó là hiện tượng chưa từng thấy ».
4.- « Giữa hai thế lực đã từng đọ sức với nhau từ một nửa thế kỷ qua, con người cộng sản và các giám mục Việt Nam đã biết rành thực chất của nhau. Tại Hà Nội, hai bên tồn tại trong một thế chung sống bắt buộc và căng thẳng, thường là đau khổ chớ chẳng phải mặn nồng đối với người công giáo. Giáo Hội công giáo là cộng đồng duy nhứt, của toàn dân, dám nói lên tiếng nói của mình. Chỉ có công giáo mới mạnh dạn biểu tình công khai ».
5.- « Trong bối cảnh thời hậu-cộng sản, vô luật lệ và chẳng quyền hành gì, Giáo Hội giúp đỡ dân nghèo nàn, trêu cợt người quyền thế, nên được coi như nơi chốn nương thân của dân nghèo».
Ông Hauter chỉ là một người ngoại quốc, nhưng ông đã thấy các nét đậm đặc ghi trên.  Giống những nét căn bản, trên tổng quát, của Công Đoàn Độc Lập Solidarnocs vào thời điểm họ tranh đấu cho quê hương Ba Lan. Nhờ vị thế và hướng tranh đấu ấy, Công Đoàn Độc Lập Solidarnosc, dưới cờ tiên phong của anh thợ điện Lech Wasela trở thành lãnh tụ, đã giải phóng Ba Lan khỏi CS. Không rõ NVHN có thấy gì không và nhận thức ra sao ? Để  nắm vững đòn bẩy do TKS và Thái Hà tạo ra, hầu thích ứng tổ chức và hành động theo đúng nhịp với con tàu đòi Công lý và Hòa bình tại quốc nội đã chuyển bánh, cho mọi người thấy một lực lưỡng 7% dân số Việt Nam hôm nay làm đầu tàu. 

Căn bản của phong trào đòi công lý và tư hữu qua cầu nguyện

Khởi đầu từ TKS lan qua Thái Hà, một lực lưỡng khoảng độ 15.000 người, thuộc  7% dân số của 85 triệu dân Việt Nam, đến lúc phải cương quyết đột phá và đi tiên phong đòi công lý và tư hữu cho toàn dân tộc. 7% dân số ấy hiện nay là duy nhất tại quốc nội, nhờ vào hệ thống tổ chức thống nhất và  lãnh đạo được đào tạo hẵn hoi, có khả năng đối kháng công khai ngay tại địa bàn Việt Nam do CSVN tạm chiếm.
Việt Nam ngày ngay là vùng bị CSVN tạm chiếm đã tạo ra một thề chế c ủa  bạo tàn và lừa dối. Chúng sẽ không thể đứng vững được lâu dài. Chính thể chế nầy tự tạo ra dư liệu tiêu diệt nó, chưa kể phản ứng chối bỏ của toàn dân Việt Nam. Hoạ may thề chế  ấy chỉ có bọn đảng viên ủng hộ. với số luợng có khoảng chừng 3 triệu. 
Trong thế tiên phong, lực luỡng Giáo Hội CGVN đang đẩy CSVN vào thế phơi bày tất cả mưu mô xảo trá cũng như du đãng khủng bố của thể chế trước dư luận quốc tế. Lực luợng tiên phong ấy nay xem ra được sự ủng hộ hay hợp lực của thành phần thầm lặng trong nước. Sự kiện CSVN đã phải cho CA chó săn trá hình du đảng nghiện ngập, vơ vét các nghiệm ngập du côn từ nơi khác dẫn về Thái Hà đánh phán ban đêm là một dẫn chứng hùng hồn. Để chúng có thể láo phét, qua truyền thông thể chế, loan truyền đó là phản ứng tự nhiên của « dân ». Hay chối bỏ như ống loa con vẹt Lê Dũng, phát ngôn viên của Bộ Ngoại Giao CSVN.  Thật ra không có dân nào hết, và chính quyền cũng không vận dụng được lòng dân, vì dân đã quay lưng hay hửng hờ sau 60 năm ăn bánh vẽ và hy sinh để tạo dựng cái quái thai CSVN hôm nay. Nên CSVN chỉ một cách độc nhất là dùng du đảng lấy từ CA ra và bọn nghiện ngập du côn đầu đường xó chợ. Còn lỗ liễu hơn nửa là có bọn cầm quyền địa phương dẫn đường bọn du đảng nhiện ngập nầy với mật lênh : « Chờ sự chỉ đạo».  Một trò hề vửa đánh trống vừa ăn cướp. Một tổng hợp của quyền hành đã được tạo dựng bằng vũ lực và phương thức của bọn ăn cướp.
Phong trào đòi công lý tư hũu và Nhân Quyền đặt căn bản vào hai yều tố : Niềm tin vô biên vào đứng chí tôn và Tuyên Ngôn Toàn Thế Giới Về Nhân Quyền của LHQ đã được chấp nhận ngày 10/12/1948. để các quốc gia hay nhà nuớc trên thế giới đã ký vàolấy làm mực thước Bản tuyên ngôn ấy gồm 30 điều khỏan, nay qua tình hình tại Việt Nam, CSVN xem như đã vi phạm, từ tinh thần tới chữ viết, gần hết 30 điều khoản bàn của tuyên ngôn, nặng nề nhất là điều khỏan 5, 11, 17 . Xin ghi lại sau đây 30 điểu khoản của bản tuyên ngôn Nhân Quyền của LHQ mà CSVN đã ký.

Tuyên ngôn Nhân Quyền của LHQ

Điều 1

Tất cả mọi người sinh ra đều được tự do và bình đẳng về nhân phẩm và quyền. Mọi con người đều được tạo hoá ban cho lý trí và lương tâm và cần phải đối xử với nhau trong tình bằng hữu.

Điều 2

Mọi người đều được hưởng tất cả những quyền và tự do nêu trong Bản tuyên ngôn này, không phân biệt chủng tộc, màu da, giới tính, ngôn ngữ, tôn giáo, quan điểm chính trị hay các quan điểm khác, nguồn gốc quốc gia hay xã hội, tài sản, thành phần xuất thân hay địa vị xã hội.

Điều 3
Mọi người đều có quyền sống, tự do và an toàn cá nhân.

Điều 4

Không ai phải làm nô lệ hay bị cưỡng bức làm việc như nô lệ; mọi hình thức nô lệ và buôn bán nô lệ đều bị ngăn cấm.

Điều 5
Không ai bị tra tấn hay bị đối xử, xử phạt một cách tàn bạo, vô nhân đạo hay hạ thấp nhân phẩm.

Điều 6
Mọi người đều có quyền được thừa nhận tư cách là con người trước pháp luật ở khắp mọi nơi.

Điều 7

Tất cả mọi người đều bình đẳng trước pháp luật và được pháp luật bảo vệ như nhau không có bất cứ sự phân biệt nào. Tất cả mọi người đều được bảo vệ như nhau chống lại mọi hình thức phân biệt đối xử vi phạm Bản tuyên ngôn này cũng như chống lại mọi hành vi xúi giục phân biệt đối xử như vậy.

Điều 8

Mọi người đều có quyền được các toà án quốc gia có thẩm quyền bênh vực theo pháp luật trước những hành vi vi phạm các quyền cơ bản do hiến pháp hay luật pháp quy định.

Điều 9
Không ai bị bắt, giam giữ hay đày đi nơi khác một cách độc đoán.

Điều 10

Mọi người, với tư cách bình đẳng về mọi phương diện, đều có quyền đươc một toà án độc lập và vô tư phân xử công bằng và công khai để xác định quyền, nghĩa vụ hoặc bất cứ một lời buộc tội nào đối với người đó.

Điều 11

(1) Mọi người, nếu bị quy tội hình sự, đều có quyền được coi là vô tội cho đến khi một toà án công khai, nơi người đó dã có được tất cả những đảm bảo cần thiết để bào chữa cho mình, chứng minh được tội trạng của người đó dựa trên cơ sở luật pháp.

(2) Không ai bị kết tội hình sự vì một hành vi hay sự tắc trách không bị coi là một tội hình sự theo quy định của luật pháp quốc gia hay quốc tế vào thời điểm đó. Cũng như không cho phép áp dụng hình thức xử phạt đối với một tội hình sự nặng hơn so với quy định của luật pháp lúc bấy giờ cho mức độ phạm tội cụ thể như vậy.

Điều 12

Không ai bị can thiệp một cách độc đoán đối với cuộc sống riêng tư, gia đình, nơi ở hay thư tín của cá nhân người đó cũng như không bị xâm phạm tới danh dự và uy tín. Mọi người đều được pháp luật bảo vệ chống lại những hành vi can thiệp hoặc xâm phạm như vậy.

Điều 13
(1) Mọi người đều có quyền tự do đi lại và cư trú trong phạm vi lãnh thổ của mỗi quốc gia.

(2) Mọi người đều có quyền rời khỏi bất cứ nước nào, kể cả nước mình, cũng như có quyền trở về nước mình.

Điều 14

(1) Mọi người đều có quyền tìm kiếm và được lánh nạn ở những nước khác khi bị ngược đãi.
 

(2) Quyền này không được áp dụng trong trường hợp đương sự bị truy tố vì những tội không mang tính chất chính trị hay vì những hành vi đi ngược lại mục tiêu và nguyên tắc của Liên Hợp Quốc.

Điều 15

(1) Mọi người đều có quyền nhập quốc tịch của một nước nào đó.
 

(2) Không ai bị tước đoạt quốc tịch của mình hay bị khước từ quyền được thay đổi quốc tịch một cách độc đoán.

Điều 16

(1) Nam hay nữ đến tuổi thành niên đều có quyền hôn nhân và xây dựng gia đình mà không có bất cứ một hạn chế nào về chủng tộc, quốc tịch hay tôn giáo. Họ có quyền bình đẳng trong việc kết hôn, trong cuộc sông vợ chồng và lúc ly hôn.
 

(2) Việc kết hôn chỉ được tiến hành khi có sự đồng ý hoàn toàn và tự nguyện của cả hai bên. (3) Gia đình là một đơn vị tự nhiên và cơ bản của xã hội và được xã hội và nhà nước bảo vệ.

 
Điều 17

(1) Mọi người đều có quyền sở hữu tài sản của riêng mình hay chung với những người khác.

(2) Không ai bị tước đoạt tài sản của mình một cách độc doán.

 Điều 18

Mọi người đều có quyền tự do suy nghĩ, ý thức và tôn giáo, kể cả tự do thay đổi tôn giáo hay tín ngưỡng, và tự do thể hiện tôn giáo hoặc tín ngưỡng dưới hình thức truyền bá, thực hành, thờ phụng hoặc lễ tiết, với tư cách cá nhân hay tập thể, công khai hay riêng tư.

Điều 19

Mọi người đều có quyền tự do ngôn luận và bầy tỏ quan điểm; kể cả tự do bảo lưu ý kiến không phụ thuộc vào bất cứ sự can thiệp nào, cũng như tự do tìm kiếm, thu nhận, truyền bá thông tin và ý kiến bằng bất cứ phương tiện thông tin đại chúng nào và không giới hạn về biên giới.
 
Điều 20 

(1) Mọi người đều có quyền tự do họp hành và tham gia hiệp hội một cách hoà bình.

(2) Không ai bị bắt buộc phải tham gia một hiệp hội nào.

 
Điều 21

(1) Mọi người đều có quyền tham gia vào chính quyền của nước mình, một cách trực tiếp hay thông qua những đại diện được tự do lựa chọn.

(2) Mọi người đều có quyền được hưởng các dịch vụ công cộng của đất nước mình một cách bình đẳng.

(3) Ý chí của nhân dân là cơ sở tạo nên quyền lực của chính quyền; ý chí được thể hiện qua các cuộc bầu cử định kỳ và thực sự, theo nguyên tắc bỏ phiếu phổ thông và bình đẳng và được thực hiện qua bỏ phiếu kín hoặc qua các thủ tục bỏ phiếu tự do tương tự.

Điều 22

Với tư cách là thành viên của xã hội, mọi người đều có quyền được hưởng bảo hiểm xã hội cũng như được thực hiện các quyền về kinh tế, xã hội và văn hoá không thể thiếu đối với nhân phẩm và tự do phát triển nhân cách của mình, thông qua nỗ lực quốc gia, hợp tác quốc tế và phù hợp với hệ thống tổ chức và nguồn lực của mỗi quốc gia.

Điều 23

(1) Mọi người đều có quyền làm việc, tự do lựa chọn công việc, được hưởng điều diện làm việc công bằng và thuận lợi và được bảo vệ chống lại tình trạng thất nghiệp.

(2) Mọi người đều có quyền được trả công ngang nhau cho công việc như nhau, không có bất cứ sự phân biệt đối xử nào.

(3) Mọi người đều có quyền được hưởng chế độ thù lao công bằng và thuận lợi đảm bảo cho sự tồn tại của bản thân và gia đình xứng đáng với nhân phẩm và được hỗ trợ thêm từ các hình thức bảo trợ xã hội khác, nếu cần thiết.

(4) Mọi ngượi đều có quyền thành lập và tham gia các tổ chức công đoàn để bảo vệ quyền lợi của mình.

Điều 24

Mọi người đều có quyền nghỉ ngơi và giải trí, kể cả quyền được hạn chế hợp lý về số giờ làm việc và hưởng những ngày nghỉ định kỳ được trả lương.

Điều 25

(1) Mọi người đều có quyền được hưởng mức sống đủ để đảm bảo sức khoẻ và phúc lợi của bản thân và gia đình, về các mặt ăn, mặc, ở, y tế và các dịch vụ xã hội cần thiết khác, cũng như có quyền được bảo hiểm trong trường hợp thất nghiệp, ốm đau, tàn tật, goá bụa, già nua hoặc thiếu phương tiện sinh sống do những hoàn cảnh khách quan vượt quá khả năng kiểm soát của mình. 

(2) Các bà mẹ và trẻ em cần được chăm sóc và giúp đỡ đặc biệt. Tất cả trẻ em, sinh ra trong hoặc ngoài giá thú, đều được hưởng mức độ bảo trợ xã hội như nhau.

Điều 26

(1) Mọi người đều có quyền được học hành. Phải áp dụng chế độ giáo dục miễn phí, ít nhất là ở bậc tiểu học và giáo dục cơ sở. Giáo dục tiểu học là bắt buộc. Giáo dục kỹ thuật và chuyên nghiệp phải mang tính phổ thông, và giáo dục cao học phải theo nguyên tắc công bằng cho bất cứ ai có đủ khả năng.
 

(2) Giáo dục phải hướng tới mục tiêu giúp con người phát triển đầy đủ nhân cách và thúc đẩy sự tôn trọng đối với các quyền và tự do cơ bản của con người. Giáo dục phải tăng cường sự hiểu biết, lòng vị tha và tình bằng hữu giữa tất cả các dân tộc, các nhóm tôn giáo và chủng tộc, cũng như phải đẩy mạnh các hoạt động của Liên Hợp Quốc vì mục đích gìn giữ hoà bình.

(3) Cha, mẹ có quyền ưu tiên lựa chọn loại hình giáo dục cho con cái.

Điều 27

(1) Mọi người đều có quyền tự do tham gia vào đời sống văn hoá của cộng đồng, được thưởng thức nghệ thuật và chia xẻ những thành tựu và lợi ích của tiến bộ khoa học. 

(2) Mọi người đều có quyền được bảo hộ đối với những quyền lợi về vật chất và tinh thần xuất phát từ công trình khoa học, văn học và nghệ thuật mà người đó là tác giả.
Điều 28

Mọi người đều có quyền được hưởng trật tự xã hội và trật tự quốc tế trong đó các quyền và tự do nêu trong Bản tuyên ngôn này có thể được thực hiện đầy đủ.

Điều 29

(1) Mọi người đều có nghĩa vụ đối với cộng đồng là nơi duy nhất người đó có thể phát triển nhân cách của mình một cách tự do và đầy đủ. 

(2) Khi thực hiện các quyền và tự do của mình, mọi người chỉ chịu những hạn chế do luật định, nhằm mục đích duy nhất là đảm bảo sự công nhận và tôn trọng và tôn trọng thích đáng đối với các quyền và tự do của người khác cũng như đáp ứng những yêu cầu chính đáng về đạo đức, trật tự xã hội và phúc lợi chung trong một xã hội dân chủ.

(3) Trong bất cứ trường hợp nào, việc thực hiện những quyền và tự do này cũng không được đi ngược lại với những mục tiêu và nguyên tắc của Liên Hợp Quốc.

Điều 30Không được phép diễn giải bất kỳ điều khoản nào trong Bản tuyên ngôn này theo hướng ngầm ý cho phép bất kỳ quốc gia, nhóm người hay cá nhân nào được quyền tham gia vào bất kỳ hoạt động nào hay thực hiện bất kỳ hành vi nào nhằm phá hoại bất kỳ quyền và tự do nào nêu trong bản tuyên ngôn này.

Một quan niệm sai lầm cần được phải được ý thức

Vận nước nỗi trôi và các giai thoại qúa khứ đã chia con dân Việt ra hai phần. Nay đang cư ngụ rên hai địa bàn xa nhau. Địa bàn quốc nội đang bị CSVN chiếm đóng và địa bàn hải ngoại của tự do. Tuy là hai thành phần, hai lực luỡng hay hai cánh quân. Nhưng đều chung một mục đích : Đấu tranh cho dân Việt có ngày mai tươi sáng.

Từ năm 1975 tới nay, điểm chính tiên khởi là dân chủ hóa Việt Nam. Nhưng từ một năm qua, phòng trào đòi công lý và tư hữu cho toàn dân, qua cầu nguyện tại quốc nội, đã ra đời như một đột biến. Một đột biến tạo hồ hởi cho NVHN. Vì thế, nên xem dân chủ hóa Việt Nam và đòi công lý là hai mục tiêu chung của hai cánh quân quốc nội và NVHN. Hai cánh quân nầy phải tiến song song cùng nhau gánh vác cho quê hương Việt Nam.

Nhưng một quan niệm không tích cực, thiều lý tính chiến lược và viễn kiến, đã tạo ra nơi cánh quân NVHN một nhận định sai lầm về trách nhiệm cũng như cách thức hành động. Họ nghĩ rằng chính cánh quân quốc nội phải đóng vài trò quyết định giải thể CSVN hay giải phóng con dân tại địa bàn đang bị CSVN chiếm đóng.  NVHN chỉ đóng vai trò « khơi khơi » yểm trợ hay chỉ đóng vai trò thông tin hay vận động quốc tế thôi. Chứ không tự xem như một cánh quân cùng trách nhiệm như cánh quân quốc nội. Cánh quân nầy, trong thế phải phải trực diện vời bạo tàn, luôn gặp phải khó khăn trăm bề.

 

Với quan niệm chỉ đóng vai trò yềm trợ, cánh quân NVHN tiến lên xây dựng vô số diễn đàn và một số tổ chức riêng rẽ vận động, lẽ đương nhiên là chí nguyện cá nhân, như những đám du kích độc lập, mạnh ai nấy làm và đôi khi các toán du kích nầy lại đụng độ vào nhau và gây hỗn loạn.

Không có một tổ chức tỗng quát,nên chẳng ai bảo được ai và không biết ai đang làm gì và sẽ làm ra sao ! Khi nào làm gì và theo dõi tiến trình ra sao !

Hỏi ai có trách nhiệm theo dõi và hành động cho vấn đề của các nhà dân chủ và Giáo dân cầu nguyện đang bị tù đày?  Xem câu chuyện bà Tim, tên gọi là Rebeaud, chổ phản đối bà Tim, chổ hạ cờ vàng ba sọc đỏ để làm vừa lòng bà Tim, không muốn đứng dưới cây cờ, tuy muốn có tiền từ các người đang chiến đấu dưới lá cờ ấy.

Nay tại quốc nội, qua HĐGMVN và một số thủ lãnh như TGM Ngô Quang Kiệt hay tồ chức DCCT Việt Nam, cánh quân nầy xem như đã có tổ chức chỉ huy tỗng quát. Cánh quân quốc nội khi muốn liên lạc với cánh quân NVHN. Họ chỉ còn cách liên lạc riêng rẽ với các toán du kích độc lập của NVHN.

Một bất cân xứng về tổ chức và một mất hiệu lực do thiếu tổ chức tỗng quát. Nhưng NVHN không thấy hay không làm được ! Tuy có khả năng làm. Rồi ai yểm trợ ai và yểm trợ ra sao cũng không cần biết nữa, và ai sẽ nắm chủ động có sách luợc vấn đề yểm trợ ? Khi cánh quân quốc nội cần một yểm trợ ào ạt và có chương trình.

 Các toán du kích độc lập của NVHN đang chơi Domino

Trong bất cứ một cuộc đấu tranh có mục tiêu giải phóng,luôn có phong trào quần chúng và các đảng tiên phong. Phong trào chỉ là nơi quy tụ một quần chúng cùng ý chí tranh đấu cho một mục tiêu. Thường không có tổ chức. Còn đấu tranh với sách lược nào và hành động ra sao thuộc trách nhiệm các đảng, có tổ chức chặt chẽ hơn.

Nhưng xem qua tình trạng của các đảng tại hải ngoại. Không có gì là khích lệ!. Có nhiều đảng đã ra đời, nhưng thực lực quy tụ vài nhân sự chẳng có bao lăm. Không có một đảng nào nỗi bật.ngoại trừ đảng Việt Tân nhưng hôm nay không biết bao nhiêu mũi dùi đã chía vào đánh phá hay công kích chỉ vì đảng nầy trong chỉ đạo rất thiếu MINH BẠCH. Cứ đi "chôm" của thiên hạ từ lập trường chính trị đếnchiến thuật hành động.  

Cho nên chỉ còn phong trào gồm một số đảng và hội đoàn độc lập với nhau, gọi là các toán du kích. Như thế nên hiểu rằng không có một chương trình hành động chung, ngoài vô số diễn đàn tự do riêng rẽ và độc lập với nhau, như một phương tiện đấu tranh quan trọng nhất hay duy nhất. Tuy phong trào đã tạo ra đuợc một số biểu tình khi cần và mốt số buổi cầu nguyện và một số cá nhân vận động riêng rẽ.

Chính vì sự yếu kém ấy, một chủ động trong hành động yềm trợ có tồ chức, một đối kháng tập đoàn có lãnh đâo hay khà năng cần có để tạo ra đột biến đối vơ. Nên NVHN phải chơi trò Domino bị động trước tình hình do CSVN tạo ra hay trước đột biến tại quốc nội xảy ra. Một cuộc chạy theo trong thế vô tổ chức sẽ không mang lại nhiều kết qủa với một lự lưỡng của ba triệu xem ra rất hùng hậu cá nhiều khả năng cần phải khai thác .

Lời kết

Theo phóng viên Hauter, « Giáo Hội Công Giáo đã phải đứng ra như một đối lực duy nhứt có khả năng chống lại chế độ Hà Nội, và bắt buộc chế độ phải nghe theo ». « Giáo Hội công giáo là cộng đồng duy nhứt, của toàn dân, dám nói lên tiếng nói của mình ». « Chỉ có công giáo mới mạnh dạn biểu tình công khai ». « Rõ ràng là đảng cộng sản đang trắc nghiệm khà năng đối kháng ấy ».

Tuy NVHN có khả năng tràn ngập các diễn đàn qua nhiều bài báo. Đi từ đánh phá tan tành các  huyền thoại gian dối của HCM và đảng CSVN tới thông tin các sự kiện bên nhà. Nhưng đó chỉ là một nhiệm vụ trong các nhiệm vụ của cánh quân NVHN. 

Cánh quân nầy vẫn luôn ở trong tình trạng củ từ 33 năm nay. Thiếu tổ chức tỗng quát để có những hành động hợp quần, một sự cần thiết khi cánh quân quốc nội đã có tổ chức hẵn hoi.

Khi nào các đám du kích độc lập nầy sẽ xứng đáng mang tên là một cánh quân có  tổ chức ngang hàng với cánh quân quốc nội ? Hy vọng cái mốc hay cái đòn bẩy, qua các buổi cầu nguyện nay đã lan rộng ra như vết dầu loang trên toàn quốc và tại hải ngoại Cộng Đồng nên dùng đúng mức đề cùng cánh quân quốc nội bẻ gãy cái trắc nghiệm của CSVN đang đem ra để thăm dò khả năng đối kháng của chúng ta.
H.L.

Category: Tiếng nói dân chủ | Views: 716 | Added by: danchu | Rating: 0.0/0
Total comments: 0
Only registered users can add comments.
[ Registration | Login ]
Login form
Search
Our poll
Đánh giá
Total of answers: 887
Site friends
Statistics

Đang online: 1
Khách: 1
Thành Viên: 0