LẠNG
SƠN (TH) - Người dân giao đất rừng cho công ty Trung Quốc đã bị lừa đau
đớn, theo một bài viết ở trên báo điện tử Vietnamnet.
Bài
báo này được phổ biến song hành với một bài phỏng vấn tướng hồi hưu
Ðồng Sỹ Nguyên tiếp tục nêu ra các sự sai lầm lớn lao khi giao một diện
tích lớn đất rừng đầu nguồn cho người Trung Quốc khai thác.
Theo
bài viết trên VietnamNet ngày Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010, "Với lời hứa sẽ
đền bù đất, cây, mở đường, đưa điện và tạo công ăn việc làm cho bà con
thôn xóm, nhiều người dân ở xã Ðông Quan (huyện Lộc Bình, Lạng Sơn) đã
đồng ý giao đất giao rừng cho công ty Innov Green (Hồng Kong-Trung
Quốc, chi nhánh Lạng Sơn).” Nhưng trong thực tế lại khác hẳn.
VietnamNet nói người nông dân nghèo khổ "chưa được hưởng lợi gì từ dự án thì họ đã thấy mình bị ‘hớ.’”
Hớ ra sao? "Tiền làm thuê trồng rừng bị nợ, những lợi ích khác thì không thấy...”
Vì
thấy bị lừa "Một số ít người dân còn lại thì nhất quyết không đồng ý
giao đất rừng cho doanh nghiệp nước ngoài này vì họ không biết con cháu
họ sẽ sống bằng gì trên vùng đất khó khăn này?”
Tin lời hứa, dân mất đất trồng rừng?
Theo
sự cảnh báo của hai tướng hồi hưu Ðồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh,
10 tỉnh ở Việt Nam đã giao rừng đầu nguồn cho người Trung Quốc thuê dài
hạn 50 năm để trồng cây bạch đàn làm nguyên liệu giấy cho kỹ nghệ Trung
Quốc.
Nếu
không có sự báo động của ông, hành động bán rừng của nhà cầm quyền CSVN
gây hậu quả nghiêm trọng mọi mặt cho đất nước không ai biết đến ngoài
những người liên hệ.
Hai
ông đã gửi thư cho nhà cầm quyền Hà Nội yêu cầu chấm dứt ngay việc cho
người Trung Quốc thuê rừng. Tuy theo luật đất đai năm 2003 của CSVN,
tuy nhà cầm quyền các tỉnh được "phân cấp” để quản lý đất đai nhưng
trách nhiệm vẫn là của nhà cầm quyền trung ương, đặc biệt là Nguyễn Tấn
Dũng trong vai trò thủ tướng.
Diện
tích rừng cho người Trung Quốc thuê trên 300 ngàn ha, mới chỉ là các
con số sơ khởi. Thực tế chính xác ra sao, không ai biết.
"Ðất
rừng ở ta không phải là nhiều, trong khi có nơi còn lấy đất rừng của
dân để cho nước ngoài thuê là rất nguy hiểm,” Tướng Ðồng Sỹ Nguyên nói
như thế trong cuộc phỏng vấn của tờ Tiền Phong ngày 1 tháng 3, 2010.
"Như
tôi đã nêu trong thư kiến nghị, cho nước ngoài thuê rừng, nhất là rừng
đầu nguồn, tiềm ẩn nhiều nguy cơ, hiểm họa. Người ta có thể chặt phá,
khai thác bừa bãi mà hậu quả sẽ hết sức nghiêm trọng: thủy lợi hết
nước, lũ lụt, lũ quét đổ về đồng bằng. Ðó là chưa kể mối đe dọa về an
ninh quốc phòng.” Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh nói trong cuộc phỏng vấn của
báo Pháp Luật ở Sài Gòn cũng ngày 1 tháng 3, 2010. "Cho thuê dài hạn
lại càng không thể được. 50 năm là quá dài, ba thế hệ chứ có ít đâu.
Phía doanh nghiệp nước ngoài sẽ đưa người sang khai thác, làm nhà, định
cư, hình thành những cộng đồng dân cư ở một số vị trí chiến lược về an
ninh quốc phòng.”
Ông Nguyên đặt câu hỏi, "Tại sao dân ta thiếu việc làm, phải đi làm thuê ở Malaysia,
Hàn Quốc, Ðài Loan... Ta sang họ thì làm thợ, còn họ sang ta làm thầy.
Tại sao không giảm bớt phần tiền đầu tư vào bất động sản đưa sang trồng
rừng, giảm lượng thất nghiệp, giúp người dân làm giàu.”
Mười
tỉnh trong danh sách "bán rừng cho người Trung Quốc” là Lạng Sơn, Quảng
Ninh, Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Ðịnh, Kon Tum và Bình
Dương. (Trong bài viết của hai ông Ðồng Sỹ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh
trên Boxitvn.net đề ngày 22 tháng 1, 2010, thấy chỉ nêu ra tên 9 tỉnh,
còn thiếu một tỉnh không biết tỉnh nào.)
Ký
giả của Vietnamnet tới xã Ðông Quan, huyện Lộc Bình là một xã miền núi
nghèo để quan sát về hoạt động trồng rừng của công ty Trung Quốc. Ngoài
nghề trồng lúa trên diện tích ruộng khô cằn thì đời sống của các gia
đình dân trong xã chỉ biết trông chờ vào diện đất đồi núi để trồng
rừng, chăn thả trâu bò.
Vietnamnet
viết, "Ðời sống của bà con xã Ðông Quan cứ bình lặng trôi đi như cái
nghèo ‘khó mà thay đổi được’ thì bất ngờ năm 2007, công ty Innov Green
(Hồng Kông-Trung Quốc) vào thuê đất rừng với thời hạn 50 năm để trồng
bạch đàn lấy gỗ công nghiệp.
Khi
vào xã Ðông Quan, công ty có nguồn gốc nước ngoài này đã đem theo những
lời hứa hẹn mở đường, đưa điện vào thôn và tạo công ăn việc làm cho bà
con nên nhiều hộ dân đã tin tưởng giao đất rừng cho công ty và tiến
hành trồng bạch đàn.
"Nhiều
hộ thận trọng lo cho công ăn việc làm của con cháu mai sau nên nhất
quyết không giao đất rừng cho công ty,” ông Vi Văn Mài, trưởng thôn
Song Sài, xã Ðông Quan cho biết.
Theo
chỉ dẫn của ông Mài, chúng tôi được anh Lành Văn Nga, một người dân
trong thôn chỉ đường đến nhà chị Lý Thị Thiết ở thôn Song Sài. Xung
quanh hai bên đường rộng chừng 40-50 cm ngoằn ngoèo uốn lượn là những
cây thông đã được người dân trồng từ năm 2004 nhờ dự án trồng thông làm
giấy của tỉnh Lạng Sơn.
Anh
Nga bảo, "Ðường sá khó khăn thế này nên khi nghe công ty vào mở đường,
đem điện đến nên không ít bà con cả tin đã giao đất rừng cho công ty
của người nước ngoài bất chấp những cây thông xanh tốt nhiều khả năng
sẽ bị chặt phá.”
Trong
căn nhà tuềnh toàng được làm bằng gạch đất của chị Lý Thị Thiết, khi
nghe chúng tôi hỏi về chuyện giao đất rừng cho công ty Innov Green, chị
Thiết với khuôn mặt buồn rượi cho biết, "Ðã nhiều tháng nay tôi mất ăn
mất ngủ vì đã trót giao 3,8ha diện tích đất rừng cho công ty Innov
Green trồng bạch đàn. Nhưng khi giao đất cho họ rồi đến nay tôi mới
biết mình đã bị lừa...”
Chị
Thiết kể, đầu năm 2008 người của công ty này và cả người của UBND xã
Ðông Quan có vào nói với gia đình chị, nếu giao đất rừng cho công ty
gia đình chị sẽ được nhận bồi thường tiền đất, tiền trồng thông, ngoài
ra gia đình chị còn được nhận vào làm công nhân với mức lương cao.
Tin
lời công ty, chị Thiết đã giao 3,8 ha rừng trồng thông cho công ty
Innov Green và chấp nhận bất chấp mưa nắng mất hàng tháng trời đi đào
hố, gánh phân lên đồi Pa Cà Nông để trồng bạch đàn cho công ty với mức
lương 100 nghìn đồng/ngày. Nhưng kể từ khi giao đất rừng, trồng bạch
đàn cho công ty Inno Green xong đến nay đã hơn 5 tháng chị Thiết vẫn
chưa được công ty trả tiền công chứ chưa nói gì đến tiền bồi thường từ
đất rừng.
"Công
ty có hẹn tôi đến ngày 28 tháng 1 sẽ trả tiền công, nhưng cứ hết lần
này đến lần khác tôi vẫn chưa được công ty trả tiền công đào hố trồng
cây, chỉ có thỉnh thoảng nhận được vài trăm tiền tạm ứng. Trong khi đó
tiền bồi thường đất và cây thông đến nay tôi vẫn không nhận được vì nay
nghe cán bộ nói đất đó của gia đình sử dụng nhưng chưa cấp sổ,” chị
Thiết bức xúc.
Chị
Thiết dẫn chúng tôi leo trèo hơn 30 phút trên nhiều quả đồi để đến địa
điểm đất đồi đã được công ty nước ngoài này trồng bạch đàn. Số cây bạch
đàn không thể đếm xuể, tuy đã trồng được 6 tháng nhưng cũng mới chỉ cao
được 50cm. Chị Khiết cho biết, toàn bộ vùng bạch đàn này là công sức
của chị và người dân Song Sài.”
Theo
lời kể trên Vietnamnet, cũng như gia đình chị Thiết, gia đình chị Bế
Thị Cầu cùng thôn Song Sài đã giao 3 ha diện tích đất rừng cho công ty
Innov Green và đi trồng thuê bạch đàn cho công ty nhưng đến nay vẫn
chưa nhận được tiền công.
VietnamNet
kể: Chị Cầu bức xúc, "Giao đất cho công ty rồi chúng tôi phải đi làm
thuê cho họ. Nhưng khi chúng tôi trồng cây xong thì tiền công họ cũng
không trả đủ. Chúng tôi có hỏi tiền bồi thường từ đất và cây thì bất
ngờ lại được xã cho biết đất không có sổ thì không được bồi thường. Cứ
đà này không biết gia đình tôi phải làm gì để kiếm sống.”
Theo
VietnamNet, "Hàng chục hộ dân khác ở thôn Song Sài giao đất, rừng rồi
làm thuê cho công ty này cũng đang bị nợ. Và đến nay khi nghe thông tin
không được đền bù đất nữa thì họ không muốn giao đất cho công ty của
người nước ngoài.”
"Giao rừng cho họ con cháu tôi làm gì để sống?”
Cũng
vì thấy nhiều người đã bị lừa, nên không "cả tin” như các hộ dân giao
đất rừng cho công ty Innov Green, nhiều gia đình trong thôn Song Sài và
cả thôn Nà Lâu, xã Ðông Quan kiên quyết không giao đất rừng cho phía
công ty Inno Green. Lý do mà các hộ dân không giao đất đưa ra: Tấc đất
tấc vàng, mất đất mất việc làm.
Vietnamnet
kể theo lời anh Lành Văn Nga (27 tuổi), ở thôn Song Sài, cuối năm 2007
đầu năm 2008 công ty Innov Green và người của UBND xã có đến yêu cầu
gia đình anh giao 3.1 ha diện tích đất rừng cho công ty, nhưng anh nhất
quyết không đồng ý.
Anh
Nga bảo, "Khi công ty vào lấy đất rừng tôi kiên quyết không đồng ý vì
thời hạn thuê đất 50 năm thì đời tôi coi như đã hết, nhưng đến đời con
cháu tôi lấy đâu ra đất rừng để làm. Không có đất rừng thì chúng tôi
chết đói vì ngoài mấy sào ruộng làm không đủ ăn, chúng tôi chỉ biết
trông chờ vào diện tích đất rừng để trồng rừng và chăn thả.”
Người
nông dân tên Nga này còn cho biết thêm, việc anh không đồng ý giao đất
cho dự án không chỉ muốn giữ cho con cháu anh mà việc giữ đất còn là để
giữ nước nữa.
Cũng
như anh Nga, gia đình anh Vy Văn Ý ở thôn Song Sài được giao 3 ha diện
tích đất rừng trồng thông theo dự án trồng thông làm giấy của tỉnh Sơn
La từ năm 2004. Ðến nay dù diện tích thông còn sống không nhiều nhưng
đất rừng là nơi để anh chăn thả trâu bò và những hàng thông đang lớn
dần sẽ là vốn liếng để anh để lại cho con cháu anh sau này.
Theo
lời anh Ý, "Trước đây với diện tích đất rừng chăn thả rộng chúng tôi
nuôi trâu nuôi bò thả rất thoải mái, nhưng kể từ khi công ty Inno Green
tiến hành trồng 60 ha bạch đàn từ diện tích đất rừng thì việc chăn thả
trâu bò của các hộ dân chúng tôi cũng hết sức khó khăn.”