Tin cập nhật về blogger Anh Ba Sài Gòn tức luật sư Phan Thanh Hải
Vũ Ðông Hà
http://vudongha.wordpress.com/
Ls Phan Thanh Hải hiện đang bị giam giữ ở số 04 Phan Đăng Lưu.
Một người bạn của anh đã ghé lên số 4 PDL với mục đích để hỏi thăm và
gởi đồ ăn cho anh. Sau khi tra danh sách một hồi thì nhân viên gác cổng
nói là "Phan Thanh Hải hả ? có vào đây chiều qua, nhưng anh đừng lo
chuyện ăn uống gì cả. Tụi này lo hết rồi".
Sáng hôm nay, CA phường cho người xuống nhà Ls Phan Thanh Hải gặp chị
Liên là vợ của anh và nói "Hôm qua khi bắt anh ba có xãy ra xô xát
hay đỗ vỡ gì trong nhà, bên CA Thành Phố sẽ đền".
Nhân viên Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ cũng đã biết chuyện này và điện thoại
một số bloggers Việt Nam để hỏi thăm tin tức. Sau đó thì có cuộc điện
thăm hỏi đến gia đình Ls Phan Thanh Hải.
Blogger Anh Ba SG / Ls Phan Thanh Hải đã bị lực lượng An ninh mật bắt
giữ hôm 23/03. Đến nay không có thông tin gì từ phía nhà cầm quyền.
Theo mô tả thì đã xảy ra xô xát với nạn nhân khi công an tiến hành bắt
người.
Một người bạn của Blogger này cho biết, Ls Phan Thanh Hải bị bắt sau
khi từ chối lời mời của một lãnh đạo Bộ CA từ HN cử vào. Anh này cho
biết thêm "Trước đó họ có đến nhà để thuyết phục anhbasg đi gặp
cấp trên. Họ năn nỉ mãi đến 3h chiều, khi bị cự tuyệt thì họ bèn đưa
một giấy mời, yêu cầu anh phải lên CA làm việc lúc 3h30". Sau đó
thì Ls Phan Thanh Hải bị bắt lúc 6h30 chiều cùng ngày.
Các blogger thân thiết với anhbasg cho rằng đây là hành động trả thù
bằng bạo lực của CA khi anh dám "coi thường” và không chịu gặp cấp trên
của họ.
Những người khác thì cho rằng đây là phản ứng của nhà cầm quyền sau
khi anh đưa lên mạng những bài viết chỉ trích các chính sách của nhà
nước và phê phán những bất công xã hội. Đặc biệt là để điều tra những
sinh hoạt của Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do mà anh là thành viên trong đó.
Blogger AnhBaSG / Phan Thanh Hải, là một luật gia, hiện đang điều
hành một doanh nghiệp tại TP HCM. Năm 2008, anh bị Liên Đoàn LS VN từ
chối cấp chứng chỉ hành nghề LS với lý do anh đã tham gia biểu tình phản
đối TQ chiếm đảo của VN.
Theo nhận định của nhiều người, hiện Blog AnhBaSG là một
trong những blog chuyên về mảng chính trị – xã hội được truy cập nhiều
nhất trên hệ thống Blog Multiply Việt Nam.
Công an đã thả blogger Anhbasg tức luật sư Phan Thanh Hải
Anhbasg đã được công an thả ra lúc khuya sáng ngày 26/03 sau gần 3
ngày giam giữ, thẩm vấn và hành hung một cách trái pháp luật. Anh rời
khỏi trại giam số 04 Phan Đăng Lưu trong tình trạng chân không mang giày
dép và phải đón xe ôm về nhà vào lúc giữa khuya.
Anhbasg cho biết, trong thời gian bị giam giữ, nhân viên an ninh đã
dùng mọi thủ đoạn để trấn áp tinh thần anh bằng việc luôn kè kè bên
cạnh, sẵn sàng tỏ vẻ đe dọa. Thậm chí khi đi toilet họ cũng bắt phải mở
hé cửa để dòm vào.
Phía an ninh còn ngông cuồng cho biết việc hành hung, bắt giữ người
này là do những hoạt động dân báo của anh ở trên blog cá nhân
anhbasg.multiply.com, đặc biệt là những sinh hoạt gần đây của Câu Lạc Bộ
Nhà Báo Tự Do – mà anh là thành viên.
Anhbasg xác nhận là nhận được giấy mời lên CA làm việc vào ngày 23/03
nhưng anh đã từ chối không đi. Anh cho rằng việc viết blog để bày tỏ
chính kiến hay các hoạt động dân báo của anh không những không vi phạm
pháp luật mà còn được đảm bảo bởi những quy định về quyền công dân trong
hiến pháp.
Sau khi nhận giấy mời và từ chối lên làm việc, nhận thấy có nhiều dấu
hiệu bất thường từ những kẻ lạ mặt lảng vảng quanh nhà, Anhbasg đã khóa
trái cửa nẻo cẩn thận. Đến chập tối hôm ấy, một người bạn biết tin đã
đến thăm anhbasg, khi vừa xuống nhà mở cửa thì CA lợi dụng tình thế và
ập vào rất nhanh. Anhbasg vội chạy lên lầu khóa cửa lại nhưng công an đã
đạp cửa, thô bạo hành hung và bắt người đi , để lại một hiện trường
ngổn ngang sự đập phá.
Khi bản tin này được đưa lên thì anhbasg đã về đến nhà để trấn an chị
vợ và các cháu nhỏ. Sau gần 3 ngày bị trấn áp, hỏi cung liên tục, hiện
tại anh rất mệt mỏi, nhưng tinh thần và ngọn lửa nhiệt huyết vẫn trào
dâng mãnh liệt. Xin được gửi đến anh lời chúc Chân cứng đá mềm.
Vài lời tâm sự và cảm ơn các bạn Blogger của luật gia Phan Thanh Hải (tức Blogger Anhbasg)
http://anhbasg.multiply.com/
Tôi thực sự xúc động khi biết có nhiều người quan tâm đến mình suốt thời gian 51 tiếng đồng hồ hoàn toàn bị cô lập.
Blog vẫn nhanh nhất và là công cụ đấu tranh hữu hiệu. Thật may mắn khi
mình có nhiều bè bạn, những người quen và cả rất nhiều người mình không
quen. Hy vọng những bè bạn của tôi cũng đều được quan tâm như vậy.
Người bị bắt dễ trở thành một con thú lạ để người ta trêu chọc, mình
giống như một con vật thí nghiệm để người ta đo lường dò xét, cho dù
căn phòng xét hỏi chưa thực sự là nhà tù. Mọi sự đi lại đều phải báo
cho người giám sát, đi vệ sinh họ cũng bắt để hở cửa. Khi mình bị mơ
hồ, không tự quyết định sự tự do cá nhân thì chẳng thà trở thành một tù
nhân chính thức là giải pháp dễ chịu nhất... Mọi sự lên tiếng hay quan
tâm của bè bạn khi ấy trở nên vô cùng quý giá.
Tuy nhiên chưa biết có thể mừng được bao lâu vì những kẻ lạ rình rập ngay gần nhà vẫn khá đông.
Về lý tính thì thấy rằng khi tin tức về mình đăng tải trên mạng cũng
khiến cho người ta rất "khó chịu". Hơn nữa tôi đã hoàn toàn khước từ
mọi câu hỏi và chuẩn bị tinh thần để ở trong đó lâu hơn. Thực tình
không thể biết họ sẽ áp dụng những biện pháp gì vì tôi biết mình là kẻ
cứng đầu hay thách thức và luôn đòi hỏi sự bình đẳng. Tôi cũng có thói
quen phát hiện những tình trạng mớm cung, dụ cung hay bức cung. Khi có
đông người cứ lải nhải đủ thứ chuyện vào tai để buộc tôi trả lời thì
tôi nhắm mắt lại như không nghe gì cả gần như "thiền", hầu hết các câu
hỏi tôi đều đáp lại là "từ chối trả lời, vì không liên quan đến an ninh
quốc gia". Biên bản ghi lời khai tôi cũng không ký (sau đó họ mời một
người làm chứng ký xác nhận rằng tôi đã từ chối làm việc). Tôi cho rằng
kiểu "mời làm việc" kèm với việc xông vào nhà, phá cửa để cưỡng chế là
hoàn toàn trái luật, thẩm vấn ban đêm (20h đến 24h) cũng là trái luật.
Để đáp lại, tôi viết một đơn khiếu nại ghi rằng "Tôi tuyên bố
từ chối mọi sự thẩm vấn bởi vì cá nhân mình hoàn toàn không làm gì
phương hại đến ANQG và cũng không gây thiệt hại cho bất cứ cá nhân tổ
chức nào. Tôi không có trách nhiệm phải biện bạch hay trả lời về những
cáo buộc của người khác, ngược lại tôi có quyền tự bào chữa nếu thấy
cần thiết. Việc chứng minh tội trạng của một cá nhân là trách nhiệm của
cơ quan điều tra, không phụ thuộc vào cá nhân đó có thừa nhận hay không".
Tôi yêu cầu trả tự do, trả lại điện thoại và bồi thường mọi thiệt hại
phát sinh do việc bắt giữ tôi gây ra nếu như các hợp đồng với khách
hàng bị phá vỡ (vì tôi là người đang quản lý một doanh nghiệp).
Về cảm tính thì sau khi bị bắt, bị khiêng ra xe như thế tôi thấy cá
nhân mình không còn gì là an toàn. Ngay trước khi thả tôi ra, họ vẫn
bảo tôi hãy viết thư cho vợ để gửi thêm quần áo, đồ dùng...Ra về cũng
không có một mảnh giấy ghi lý do nào bắt hay thả, điện thoại họ vẫn giữ
không chịu trả dù đã hứa là sẽ tự đem đến.
Suốt thời gian ở trong đó, họ luôn tạo cho tôi một cảm giác rằng tôi đã
có một tội trạng gì đó về an ninh quốc gia và họ thừa sức để chứng minh
chuyện đó, chẳng qua là họ chưa thèm bắt tôi mà muốn tôi ăn năn hối cải
và thực tình khai báo...
Tôi tôn thờ Luật pháp vì thế không chấp nhận bất cứ đòi hỏi nào trái
luật, dù kẻ đó cho rằng mình đang nhân danh nhà nước. Đối với tôi mọi
hành động bạo lực và cưỡng bức trái Pháp luật đều là của bọn giặc,
giống như lũ giặc cướp Hoàng Sa rồi lại bảo là của chúng. Bạo lực chỉ
cưỡng chế được thân thể chứ không uy hiếp được tinh thần.
Tôi mong rằng những tâm sự của tôi khiến cho cả những người thi hành
công vụ cũng thấu hiểu, bởi vì chính họ cũng phải tự vệ và phải làm
tương tự như thế khi bị bắt và bị bạo quyền cưỡng chế.
|