Theo các báo chí thuộc hệ thống
truyền thông lề phải của Việt Nam thì ngày 9 tháng 10 vừa qua, đập thủy
điện Dakrông 3, thuộc huyện Đakrông, tỉnh Quảng Trị đã. bị vỡ sau 15
ngày tích nước để chạy thử, một lượng nước khổng lồ đã đổ ập xuống sông
Đakrông, gây thiệt hại cho hai xã Tà Long và Đakrông đã đe dọa nghiêm
trọng đến cuộc sống của 2.500 hộ cư dân ở hai bên bờ sông Dakrông phía
hạ lưu của nhà máy. Nước lớn đã cuốn trôi nhiều diện tích hoa màu của
hàng chục hộ dân, mà hầu hết là đồng bào người dân tộc Pa Kôh lam lủ và
rất nghèo khó. Vị trí vỡ ở thượng lưu vai trái đập dâng với chiều dài
đập bị cuốn trôi là 20m, chiều cao 6m.
Tại hiện trường, những khối bêtông
khổng lồ vỡ ra từ thân đập bị trôi xuống hạ lưu nơi xa nhất chừng vài
trăm mét. Bên ngoài những khối bêtông này lòi ra lưa thưa những que sắt,
loại lớn nhất có phi 16, những que sắt này không có dấu bị kéo đứt, gãy
mà đa số vẫn còn nguyên vẹn. Điều này cho thấy, sắt được kết cấu cho
từng khối bêtông riêng rẽ, chúng không được hàn hoặc tổ chức kết cấu cho
toàn bộ thân đập.
Tại những nơi bêtông bị bể ra, bằng
mắt thường có thể nhìn thấy rất nhiều tạp chất gồm đất, gỗ, củi…, một số
nơi có thể dùng tay bẻ bêtông vẫn rời ra từng cục. Ngay dưới chân thân
đập, nơi chỉ chịu áp lực nước xối từ trên cao xuống, bêtông cũng bị xói
trôi nhiều đoạn, lòi ra những que sắt nhỏ.
Còn ngay tại vị trí đáy đập, nơi phần
nổi của đập vừa bị cuốn trôi hôm ngày 7 tháng 10, cũng chỉ thấy lòi lên
những que sắt loại nhỏ. Một người thợ xây dựng, chuyên nhận làm nhà ở
cho cư dân ở địa phương nói: "Tôi không phải kỹ sư, nhưng nhìn vào kết
cấu sắt trong các khối bêtông và nơi đáy đập, tôi nghĩ sắt như vậy vừa
ít, vừa quá nhỏ, không đủ để giữ hàng trăm tấn bêtông thế này”.
Thực ra đây không phải là lần đầu tiên
người ta phát hiện ra "phẩm chất” của bê tông tại các cộng trình xây
dựng tại Việt Nam. Khi TGĐ PMU18 Bùi Tiến Dũng bị bắt, những dự án tai
tiếng của PMU18 trước đó bị phanh phui, nhiều người dân ở địa bàn huyện
Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh mới nhớ lại chuyện mờ ám liên quan đến PMU18 có
từ trước đó 2 năm.
Đó là chuyện ”cười ra nước mắt” ở Quốc
lộ 18 khi bị làm gian dối để ăn cắp một cách trắng trợn. Thật may, vụ
việc ”lộ sáng” từ những đứa trẻ chăn trâu thiếu tiền, phải đập cọc tiêu
lấy sắt bán… nhưng chỉ thấy cọc tre!
Năm 2004, sự việc bị phát hiện một
cách… nực cười. Đó là, qua công tác tuần tra, kiểm soát, lực lượng công
an huyện Yên Phong tỉnh Bắc Ninh đã phát hiện và bắt quả tang một số
trẻ chăn trâu đang đập vỡ cọc tiêu bê tông để lấy sắt đem bán ve chai.Đấu
tranh từ những trường hợp này, lực lượng công an còn làm rõ 22 cháu nhỏ
cùng trong độ tuổi này chủ yếu ở thôn Trác Bút, Thị trấn Chò- huyện Yên
Phong đã đập phá cọc tiêu bê tông lấy sắt vụn đem bán cho đồng nát lấy
tiền. Các cháu khai nhận đã đập 33 cọc tiêu bê tông.
Tuy nhiên, một điều bất ngờ từ lời
khai của các cháu nhỏ này. Khi đập vỡ những cọc tiêu bê tông đầu tiên,
trong lõi cọc tiêu không hề có lõi sắt mà chỉ có… cọc tre! Vì thất vọng
không có sắt, lũ trẻ chăn trâu tiếp tục đập những cọc tiêu bê tông khác
và cũng chỉ thấy toàn lõi tre.
Trong khi đó, theo tiêu chuẩn quy định, một cọc tiêu bê tông cao 90cm phải có 4 lõi sắt phi 10 và từ 3-4 đai sắt phi 6.
Lũ trẻ chăn trâu chỉ có chút tội do
non dại và nghèo túng, nhưng chúng đã ”có công” phát hiện ra cách làm ăn
gian dối của các đơn vị thi công. Quy định về cọc tiêu cho QL18 đoạn
Nội Bài- Bắc Ninh phải có 2,6kg thép. Trong thời điểm đầu năm 2004 giá
thép tăng, thì riêng 2,6kg thép này đã có giá tới 25 ngàn đồng. Và, các
đơn vị thi công đã ”sáng tạo” khi giá tre rẻ hơn giá thép!? Vậy là công
lớn thuộc về trẻ chân trâu: "CHĂN TRÂU MUÔN NĂM”.
Vào 15h23 chiều ngày 10 tháng 3 năm
2009, nhịp cầu đang thi công trên tuyến cao tốc TPHCM – Trung Lương,
thuộc khu vực cầu Chợ Đệm, thị trấn Tân Túc, Bình Chánh bất ngờ gió thổi
mạnh đã làm gãy đôi một đã dầm nặng 80 tấn, khiến ít nhất 2 công nhân
trọng thương. Hiện, lực lượng cứu hộ đang mò tìm những nạn nhân khác
đang còn chìm dưới sông. Gió thời đại Hồ Chí Minh, gió của bạo lực cách
mạng mạnh quá, đến nỗi thổi gãy làm đôi cả khối bê tông 80 tấn! "GIÓ
MUÔN NĂM”
Vào tháng 12 năm 2009, nhờ một tai nạn
giao thông nho nhỏ mà đoạn Quản lý đường bộ – đường sông thuộcSở GTVT
tỉnh Bạc Liêu đã phát hiện Nguyễn Tiền Giang, nguyên Đội phó Đội duy tu
số 3 – Đoạn Quản lý đường bộ – đường sông đã "rút ruột” bằng cách "chế
tác các cột mốc lộ giới chỉ toàn bằng đất và cát thay vì bằng bê tông
cốt thép, tổng cộng 2.782 cột mốc giới hạn hành lang bảo vệ đường bộ ở
18 tuyến đường giao thông trên địa bàn tỉnh, gây thiệt hại gần 700 triệu
đồng.
Gần đây, vào này 02 tháng 10 năm 2011,
một phụ nữ ở huyện Dak Hà, tỉnh Kontom, điều khiển xe máy chạy với tốc
độ khá cao khi đổ đèo, chị đã tông vào cột mốc km 5, thuộc tỉnh lộ 671,
nối từ thị trấn Đăk Hà, huyện Đăk Hà, Kon Tum đến xã Ngọc Wang. Cú tông
xe này khiến cột mốc này bị gãy và đổ ra lề đường.
Nhiều người rất bất ngờ khi chứng kiến
ở giữa của cột mốc được đúc bằng bê tông này được làm bằng cốt tre. Tại
hiện trường, nằm trong khối bê tông của cột km này, chỉ có 4 thanh tre
đã bị mục ải, mà không hề có sắt thép. Lại nhờ đến một tai nạn giao
thông mà người ta phát hiện ra kiểu làm ăn dối gian của những người cộng
sản: "TAI NẠN GIAO THÔNG MUÔN NĂM!”
Người ta cảm thấy bất ngờ và lạ lẫm
trước lối làm ăn gian dối đó. Nhiều người phẫn nộ khi thấy rằng vì mưu
lợi cho cá nhân, mà những kẻ ăn trên ngồi trốc đó đã quá coi thường lợi
ích quốc gia cũng như sinh mạng của người khác. Ai có thể đoan chắc rằng
hàng ngàn cột mốc biên giới dọc theo "Trung-Việt Quốc Giới” lại không
phải làm bằng bê tông cốt tre, hay chỉ là bê tông trộn dất và gỗ mục để
cho "Nước Lạ” dễ dàng phá hủy mà xích dịch quốc giới vào sâu trong lãnh
thổ của Việt Nam theo những thỏa thuận ngầm giữa lãnh đạo đảng và chính
phủ hai nước?
Bê tông cốt tre hoàn toàn không xa lạ
gì đối với nhân dân miền Bắc trong những năm miền Bắc tiến nhanh, tiến
mạnh, tiến vững chắc lên XHCN. Từ nhà ở cao cấp của các hợp tác xã viên,
cho đến các trụ sở ủy ban, đến cả các trường trung học và đại học, nhất
là các khu ký túc xá cho sinh viên đều được xây dựng "kiên cố” bằng mái
tranh, vách đất trộn rơm, cốt tre… rất đặc trưng cho nền sản xuất lớn
XHCN.
Không chỉ có vậy, ngay cả con người
cộng sản cũng có những đặc trưng rất "bê tong cốt tre”: Phần đông những
người miền Nam theo cộng sản là những người bất đắc chí, những thành
phần bất hảo trong xã hội, nằm trong sổ đen của cảnh sát quốc gia, hay
là những người nghèo khổ đi làm thuê làm mướn cho các chủ xưởng, nhưng
rồi vì thói chây lười lại gian tham, sinh ra trộm cắp và bị chủ cả đánh
đập, cắt lương rồi sinh ra phẫn chí mà bỏ vào chiến khu theo công sản.
Và sau ngày chiến thắng, họ trở về thành, với cơ cấu quy hoạch cán bộ
theo các tiêu chuẩn: "Nhất trụ, nhì tù, tam khu, tứ kết”, tức là ưu tiên
số một cho những người bám trụ để đánh "Mỹ Ngụy” như Ba Dũng, Tư Sang,
Sáu Triết… rồi ưu tiên thứ hai là những cán binh cộng sản đã từng phải ở
tù Côn Đảo như Mười Cúc, Ba Duẩn, Ba Hoa, ưu tiên thứ ba là cho những
người bỏ thầy bỏ bạn lên chiến khu và ưu tiên cuối cùng là cho những
người bỏ cha mẹ, vợ con ở miền Nam, ra Bắc tập kết. Đây là những thanh
phần được cơ cấu vào trung ương đảng, vào bộ máy lãnh đạo đảng và nhà
nước. Do ít được học hành hoặc học hành dang dỡ, chưa bao giờ được đọc
kinh sử của Thánh Hiền, cho nên khi trở thành lãnh đạo đất nước trí tuệ
đỉnh cao mà họ có để điều hành đất nước, để tế thế kinh bang là trí tuệ
bê tông. Cho nên những cột mốc giới bằng bê tông cốt tre, hay đập thủy
điện với bê tông trộn đất và gỗ mục là đặc trưng của nền văn hóa cộng
sản, là phù hợp với cơ cấu lãnh đạo đảng và nhà nước theo tiêu chuẩn
"Nhất trụ, nhì tù, tam khu, tứ kết”.
Ngày 17 tháng 10 năm 2012
Nguyễn Thu Trâm