LTS: Xin quý vị lưu ý: GS Ngô Bảo Châu không phải là người Việt Nam (Vì đã mang quốc tịch Pháp và không còn hộ khẩu ở Việt Nam nên không phải là người Việt Nam - theo cách hiểu của CSVN) chỉ là một người gốc Việt. Thế thì lý do nào mà các vị lãnh đạo Việt Nam bám víu vào đó để làm rùm beng chuyện lên, giải thưởng Fields là của riêng GS Châu, của con dân đất Việt, không phải của CSVN
Hà Long
 |
Ngô Bảo Châu: "Bám theo lề là việc của con cừu, không phải việc của con người tự do"
|
Sự kiện GS Ngô Bảo Châu đang làm cho nhà nhà reo vui, người người tự
hào: một nhà toán học Việt Nam đầu tiên đoạt giải toán học Fields.
Không chỉ dừng lại ở VN mà cả thế giới ngưỡng mộ GS Ngô Bảo Châu.
Trên mọi tờ báo tại VN người dân đọc được: Phó thủ tướng: 'GS Ngô Bảo
Châu ở tầm đỉnh cao thế giới', "Điều quan trọng là cái "gốc” Châu được
đào tạo trong nước tốt", Nguyên PTT Vũ Khoan ngẫm về thành quả của Ngô
Bảo Châu, Ngô Bảo Châu và thời cơ mới cho Toán học Việt Nam, Các giáo
sư Mỹ ca ngợi Ngô Bảo Châu, Tổng thống Pháp ngưỡng mộ Ngô Bảo Châu, Tự
hào dân tộc nhìn từ bóng đá và "Nobel toán học”, Ngô Bảo Châu - Niềm tự
hào của dân tộc Việt Nam!, v.v…
Tóm gọn, GS Ngô Bảo Châu đang trở thành một anh hùng của Việt Nam.
Để đạt được thành tích khoa học có một không hai này, GS Ngô Bảo Châu
đã chứng tỏ đẳng cấp trong kỳ thi toán tại Úc vào năm 1988 và đoạt huy
chương vàng, tiếp tục cho năm 1989 NBC vẫn giữ được ngai vàng toán học
của Olympic Toán học Quốc tế, tiếp theo năm 2004 ông nhận giải thưởng
của Viện Toán Học Clay. Thành quả khoa học của Ngô Bảo Châu luôn được
vươn lên với giải thưởng của Viện Nghiên cứu Toán học Oberwolfach dành
cho các nhà toán học trẻ Châu Âu (2007) và giải thưởng của Hàn Lâm Viện
Pháp (2008). Nền tảng cho việc tôn vinh giải Toán Học Fields 2010 của
ông chính là việc nghiên cứu chứng minh Bổ đề cơ bản chương trình
Langlands, được xếp là 1 trong 10 phát minh khoa học tiêu biểu nhất năm
2009. Từ 1/9/2010 GS Ngô Bảo Châu sẽ về làm việc tại Khoa Toán ĐH
Chicago.
Ngày 19/8/2010, giáo sư Ngô Bảo Châu đã được Đại hội Toán học thế giới
ICM2010 tôn vinh trao giải thưởng Fields tại Ấn Độ qua bà Pratibha
Patil, tổng thống Ấn Độ.
Một nhà khoa học trẻ 38 tuổi (sinh 1972 tại Hà Nội) tài năng như thế
đang làm cho thế giới ngưỡng mộ. Việt Nam đang được tỏa sáng và hầu như
quên hẳn những điều rất tệ hại trong hệ thống giáo dục hiện tại: tiến
sĩ dỏm, đại học dỏm, bằng giả, làm công văn giả bịt bằng giả, ví dụ chỉ
riêng tại tỉnh Sóc Trăng đã có đến 6,32% cán bộ nhà nước đang dùng bằng
giả đến nỗi ban thanh tra phải thốt lên: Chậm xử lý vì bằng giả quá
nhiều.
Thời điểm nhà nước csVN bám víu được cái phao cấp cứu trong cơn chết
đuối hiểm nguy cho ngành giáo dục chính là GS Ngô Bảo Châu. Nào là phó
TT Nguyễn Thiện Nhân đến tận nhà thăm viếng Ngô Bảo Châu và gia đình.
Nào là ưu đãi chẳng khác chi muốn đút lót tặng một căn hộ cao cấp, một
biệt thự xinh đẹp tại khu nghỉ mát Tuần Châu, Quảng Ninh. Nguyễn Thiện
Nhân ảo tưởng muốn mời GS Ngô Bảo Châu về Việt Nam công tác và đóng góp
cho chương trình giáo dục nhằm đưa VN trở thành cường quốc về toán.
Một GS Ngô Bảo Châu không che lấp được hết mặt trái của nền giáo dục
lạc hậu và bất lực: tất cả đã mất niềm tin vào giáo dục tại Việt Nam
như nhiều phụ huynh có tiền của phải tìm cách cho con em mình đi "tị
nạn giáo dục" tại các nước tiên tiến.
Nhiều câu hỏi đã được đặt ra rằng, nếu Ngô Bảo Châu dậm chân tại chỗ
nơi quê nhà thì có được vinh quang như ngày hôm nay trong giới khoa
học? Trăm người sẽ y như rằng trả lời là không!
Từ năm 1990 Ngô Bảo Châu đã sang Pháp học và nghiên cứu khoa học trong
một môi trường làm việc đạt năng xuất cao nhất, có phương tiện khoa học
nghiên cứu, có những đồng nghiệp giỏi, có những hợp tác khoa học tầm
mức quốc tế, có tự do và các điều kiện cực kỳ thuận lợi để học hỏi,
cuối cùng là nơi biết trọng dụng nhân tài cho dù phải trả tốn phí cao
cho ông.
Có lẽ Việt Nam đang muốn gặt những gì mình chẳng gieo, chẳng cấy thì phải?

Một khám phá của người viết bài này khi đọc tiếng Đức nói về GS Ngô Bảo
Châu thì báo chí quốc tế nói ông là người Pháp gốc Việt. Điều này cho
đến nay báo chí VN không bao giờ can đảm nhắc đến sự thật (báo
VnExpress mới chỉ thông báo thoáng qua sau 2 ngày nhận giải thưởng theo blog của GS Ngô Bảo Châu).
Cho nên không có gì lạ khi GS Ngô Bảo Châu được tổng thống Pháp Nicolas
Sarkozy ngưỡng mộ. Theo AFP cho biết tổng thống Pháp chúc mừng và "bày
tỏ lòng biết ơn và ngưỡng mộ của ông" đối với hai nhà toán học người
Pháp Ngô Bảo Châu và Cedric Villani (36 tuổi).
Thông Tấn Xã AFP đưa tin bằng tiếng Đức: Zwei Franzosen unter Gewinnern
des "Fields"-Preises in Mathe (Hai người Pháp trong số người đoạt giải
Toán Học Fields). Báo Pháp cũng đưa tin tương tự.
Tiếp theo AFP cho biết thêm chi tiết của Ngô Bảo Châu tại Pháp: Er
(Ngo) studierte später auf Einladung der französischen Regierung in
Paris, wo er seit 2005 Mathematik-Professor ist. Seit diesem Jahr ist
er französischer Staatsbürger. (Ông Ngô học bậc đại học tại Paris theo
lời mời của chính phủ Pháp, nơi này ông trở thành giáo sư toán vào năm
2005. Từ năm nay ông đã nhập tịch Pháp).
Mặt trái của tấm huy chương là csVN đang muốn đánh đồng GS Ngô Bảo Châu
với dân tộc, với thành quả giáo dục xuất sắc của họ. Khiếp hơn nữa họ
muốn VN trở thành cường quốc về toán học.
Khéo một chút chúng ta khám phá ra nền giáo dục phá sản của csVN qua
lời phát biểu của ông Lê Tuấn Hoa, Phó Viện trưởng Viện Toán, khi ông
nhận định về tương lai của Ngô Bảo Châu: "Khả năng về nước làm việc
100% là khó, vì điều này không tốt cho bản thân GS Ngô Bảo Châu". Lời
khuyên vàng ngọc này chẳng khác chi một tát tai vào mặt phó TT Nguyễn
Thiện Nhân muốn lôi nhân tài đất Việt về nước. Cũng theo GS Lê Tuấn
Hoa: „Nếu chỉ làm việc ở VN, sẽ không có Ngô Bảo Châu hôm nay và những
thành tựu nghiên cứu mà cậu ấy đã công bố."
Một sự tuyệt vọng cho nhân tài đất Việt và phải đối diện với thực tế
phũ phàng tại VN được nhìn qua lăng kính của GS Lê Tuấn Hoa: „Nếu không
có những thay đổi trong chính sách và đầu tư cho toán học từ hôm nay,
có lẽ chúng ta cũng chỉ có thể tự hào về gốc Việt của những nhà khoa
học, còn thành tựu thật sự của họ phải thuộc về những quốc gia khác."
Điều trái ngược của nạn tiến sĩ dỏm và bằng giả lan tràn như bệnh dịch
trong guồng máy cán bộ nhà nước thì Ngô Bảo Châu được ươm trồng trong
một gia đình trí thức có bằng cấp „xịn" với người cha là ông Ngô Huy
Cẩn, giáo sư tiến sĩ khoa học của Viện Cơ Học và người mẹ là phó giáo
sư tiến sĩ Trần Lưu Vân Hiền, công tác tại bệnh viện Y Học Cổ Truyền
trung ương.
Trong giới Blooger nhận định về đường hướng chính trị: GS Ngô Bảo Châu
có tầm nhìn xa khi nhập tịch Pháp vì như thế sẽ tránh được trong tương
lai con đường tù tội của hai nhân tài Nguyễn Tiến Trung và Lê Công Định
đang phải đi qua.

Chúng ta đừng quên GS Ngô Bảo Châu đã một lần mạnh dạn lên tiếng chống
chủ trương Bôxít Tây Nguyên được gửi đến quí vị Đại biểu Quốc hội khóa
12, ngày 27 tháng 5 năm 2009. Trích đoạn thư viết của ông từ Princeton:
„… Quan hệ Việt Nam-Trung Quốc dài và sâu như chính lịch sử
Việt Nam. Người Việt Nam có phông văn hóa, cách suy nghĩ và ứng xử
nhiều phần giống người Trung Quốc, không ít người Việt Nam có tổ tiên
đến từ Trung Quốc. Quan hệ với Trung Quốc vừa là một phần hữu cơ vừa là
một nguy cơ cho sự tồn vong của bản sắc Việt Nam. Đây là một dữ kiện
lịch sử mà ta không nên mất thời gian bàn xem nó tốt hay xấu, đáng vui
hay đáng buồn, mà dành thời gian để suy nghĩ đến hệ quả của nó. Suy
nghĩ nghiêm túc có hệ thống tránh cho ta việc trong thời bình lại ứng
xử tình thế như trong thời chiến: lúc thì "môi hở răng lạnh”, lúc lại
xua đuổi Hoa kiều mà nhiều gia đình đã gắn bó với mảnh đất này qua
nhiều thế hệ.
Cái tôi muốn đề cập đến trong bức thư này không phải là quan hệ giữa
nhân dân Việt Nam và nhân dân Trung Quốc mà là chính sách "thực dân
mới” của chính quyền Trung Quốc. Cũng như các nước Anh, Pháp trong thế
kỷ mười chín, Mỹ trong thế kỷ hai mươi, công nghiệp Trung Quốc trong
thế kỷ hai mốt phát triển như vũ bão. Hệ quả hiển nhiên là Trung Quốc
hôm nay, cũng như các nước kể trên hôm qua, đói nhiên liệu, nguyên liệu
và thị trường tiêu thụ các sản phẩm của mình. Như trong sách lịch sử
cho học sinh phổ thông, ta gọi các nước Anh, Pháp cho quân đi chiếm
thuộc địa là chính sách thực dân cũ, Mỹ trong thế kỷ hai mươi và Trung
Quốc hôm nay dùng uy thế chính trị và kinh tế để dành nhiên liệu nguyên
liệu và thị trường là chính sách "thực dân mới”. Đây cũng là một dữ
kiện lịch sử mà ta không nên mất thời gian bàn xem thực dân cũ, mới là
tốt hay xấu, gọi tên như thế có quá đáng hay không, mà dành thời gian
để suy nghĩ đến hệ quả của nó. Hệ quả cho các nước bị thực dân như ở
châu Phi thì ta biết: tài nguyên khai thác bừa bãi, môi trường tàn phá,
kinh tế phát triển lệch lạc do quá phụ thuộc vào việc khai thác tài
nguyên kéo theo tệ tham nhũng và bất bình đẳng xã hội nghiêm trọng.
Trung Quốc thực hiện chính sách "thực dân mới” một cách có hệ thống ở
châu Phi, châu Mỹ la tinh và mọi nơi có nhiên liệu, khoáng sản trong đó
có Việt Nam. Trong trường hợp của Việt Nam, ảnh hưởng quá mức của Trung
Quốc có thể kéo thêm hệ quả nguy hiểm sau đây: quan hệ hữu cơ vốn có
của văn hóa Trung Quốc với văn hóa Việt Nam trở thành đô hộ văn hóa.
Đất nước, con người, văn hóa Trung Quốc có nhiều thứ để ta cảm phục và
học tập. Nhưng nếu ta rập khuôn theo mô hình của họ, đi theo con đường
họ đã đi, làm theo cái họ nói tức là cái họ muốn, thì ta chỉ nhận phần
thiệt thòi, còn bản sắc ta thì tồn vong được bao lâu. Vấn đề độc lập
văn hóa, giữ gìn bản sắc vô cùng hệ trọng, xin Quí vị lưu ý…
Xin quay lại vấn đề khai thác bô xít ở Tây Nguyên. Đọc tuyên bố chung
Việt Nam-Trung Quốc năm 2001 khi Tổng bí thư Nông Đức Mạnh sang thăm
Trung Quốc và năm 2006 khi Tổng bí thư Hồ Cẩm Đào sang thăm Việt Nam,
ta nhận thấy một điều hiển nhiên là Trung Quốc rất quan tâm đến tài
nguyên này và muốn ta khai thác bằng được. Trong những trường hợp như
vậy, chỉ suy diễn ta cũng thấy việc này có lợi cho họ nhiều hơn cho ta…
… Tôi kính mong Quí vị bỏ thời gian, nghiên cứu tường tận Báo cáo dự án
khai thác bô-xít Tây Nguyên, các phản biện khoa học của nó, lắng nghe ý
kiến cử tri và suy nghĩ đến sự tồn vong của đất nước, để rồi xây dựng
quan điểm riêng của Quí vị, trình bày nó rõ ràng trong nghị sự của Quốc
hội và chịu trách nhiệm về nó trước các cử tri. Tôi rất biết đây là
việc khó, nhưng dù Quí vị muốn hay không muốn, nhân dân đã đặt niềm tin
lên vai của Quí vị...
hết trích. (GS. TSKH Ngô Bảo Châu, Giáo sư toán học Đại học Paris 11,
Pháp, Thành viên của Institute for Advanced Study, Princeton, Mỹ.)"
GS Ngô Bảo Châu có cách cải chính về vấn đề quốc tịch, nhưng đến năm
2010 mới nhập tịch Pháp có phải là động cơ đề phòng rủi ro chính trị
cho ông chăng? Bức thư gửi đến quốc hội csVN đã tỏ rõ lập trường yêu
nước của ông chống lại đô hộ văn hóa và bảo vệ sự tồn vong của đất nước
trước „người lạ". Nôm na, những tư tưởng nhạy cảm chống đối trên dễ
dàng được csVN quy kết thành tội „diễn biến hòa bình".
Một ví dụ mới nhất về GS Phạm Minh Hoàng của Đại Học Bách Khoa Sài Gòn
đã bị bắt giam ngày 13/08/2010 để được điều tra theo điều luật 79 bộ
luật hình sự tại nhà riêng của ông. GS Hoàng du học Pháp từ năm 1973,
trở về phục vụ quê hương vào năm 1990. Có thể cuộc bắt giam này từ lý
do tham gia vào kiến nghị chống khai thác Boxit Tây Nguyên nhằm phản
đối chính quyền VN hợp tác với cs Tàu khai thác mỏ nhôm và ông hiện
diện tại buổi tọa đàm về Biển Đông chăng? Đó là tội danh «âm mưu lật đổ
chính quyền»? GS Ngô Bảo Châu cũng đang tự do thể hiện lòng yêu nước
như vậy!
Một điều ai cũng có thể nhìn thấy, nếu GS Ngô Bảo Châu chọn con đường
cống hiến cho khoa học thì lộ trình ông đi sẽ chẳng khác chi danh tài
dương cầm Đặng Thái Sơn đang chọn cho chính mình để được tỏa sáng nơi
các nước tự do tư bản tiên tiến.
csVN đang tiếc của trời cho là không dễ dàng tuyên truyền thuận lợi về
thành quả của GS Ngô Bảo Châu cho dịp Nghìn Năm Thăng Long.
Nơi đây cũng có thể nhắc đến một chút về bộ trưởng y tế Đức, ông tiến
sĩ Philipp Roesler gốc Việt. Chức vụ to lớn trong chính quyền Liên Bang
Đức của một người gốc Việt có thể so sánh với sự danh tiếng của GS Ngô
Bảo Châu thì sự rùm beng này hơi thái quá tại Việt Nam.
Cuối cùng mặt trái của tấm huy chương vàng toán học chính là nước Pháp
đã khẳng định đào tạo ra thiên tài Ngô Bảo Châu, bởi thế các báo chí
quốc tế đều đưa tin: Hai người Pháp đoạt giải Fidels: Ngô Bảo Châu và
Cedric Villani.
http://vietcatholic.net/
|