Gửi vào ngày Thứ Sáu, 22 Tháng 8, 2008.
HẬU QUẢ TAI HẠI CỦA THỨ TRUYỀN THÔNG MÉO MÓ
Xuân Thành
Những ngày qua, toàn bộ hệ thống truyền thông Việt Nam được chỉ thị phải đánh giáo xứ Thái Hà.
Việc thông tin về một sự kiện là điều cần thiết đối với bất cứ cơ quan
truyền thông nào. Tuy nhiên, dùng mọi chiêu thức kể cả đê hèn để bôi
nhọ, vu cáo, nói xấu, bóp méo sự thật, lăng mạ những người dân hiền
lành trong tay không tấc sắt, chỉ có ngọn nến và những lời kinh nguyện
hoà bình, thì lại không phải là sứ mạng của giới truyền thông. Khi
thông tin không đúng sự thật thì hậu quả thật tai hại.
Sự kiện những ngày qua, từ báo đài, báo tiếng cho đến báo viết tại Hà
Nội nhất loại chĩa mũi dùi vào giáo xứ Thái Hà với những thông tin sai
sự thật, bóp méo sự thật, với những vu cáo trắng trợn, sỉ nhục các tu
sĩ, linh mục và cộng đồng giáo dân, quả thực đã để lại những hậu quả
khôn lường.
Trước hết, đối với những nhà báo có lương tri, sự kiện các phóng viên
của một số báo đài tham gia vu khống trắng trợn, không truyền thông sự
thật, sỉ nhục các tu sĩ, linh mục vô cớ, đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng
tới danh dự, nhân phẩm và tư cách của giới nhà báo nói chung.
Đối với các phóng viên đã được chỉ thị tham gia vào sự kiện này, sự chỉ
thị của cấp trên vô tình đã biến họ thành người dối trá, man rợ. Họ quả
thật đáng thương. Nhưng, đáng thương hơn hết là con cái của họ, những
đứa trẻ đang bị chính cha, hay mẹ của mình – những phóng viên đã tham
gia việc thông tin sai sự thật - lừa gạt bằng một thứ phẩm hạnh giả
tạo. Những đứa trẻ này rồi sẽ ra sao? Chúng không đáng bị lường gạt như
thế. Những nhà báo đã tham gia vào màn đấu tố nhà thờ trong sự vụ Thái
Hà sẽ dạy con cái họ thế nào đây về sự chân thật, về lẽ công bằng, về
tình người, về sự chân trọng những giá trị tinh thần. Họ sẽ nói gì với
con cái về vụ việc Thái Hà. Nếu họ nói thật thì họ sẽ nói sao với con
cái mình về những việc đang làm, về hình ảnh của một đất nước văn minh.
Nếu họ tiếp tục những màn vu khống và truyền cho con cái họ những thông
tin vu khống, xuyên tạc như đã thông tin trên báo chí, truyền hình thì
họ sẽ là một người cha, người mẹ tội lỗi đang tâm lừa cả những đứa con
yêu quý của mình.
Đối với cộng đồng dân chúng, những người trực tiếp nhận thông tin qua
báo chí, truyền thanh, truyền hình, nếu họ tin vào những gì báo chí
nói, thì điều nguy hiểm là dưới mắt họ, những con người lương thiện,
những người tốt trở thành những kẻ xấu xa. Nếu họ tin vào những gì báo
nói, thì vô tình, họ có thể đang là người lương thiện, trở thành kẻ vô
lương chỉ vì đã tin vào những gì thông tin đã không đúng sự thật. Chắc
chắn, trong số hơn 84 triệu người Việt Nam, thì số người tin vào những
thông tin méo mó, những vu khống trắng trợn, không nhỏ. Bao nhiêu người
đã là nạn nhân của những thông tin sai lạc này.
Trong những năm vừa qua, Nhà nước không ngừng kêu gọi nhân dân “học tập
theo tấm gương đạo đức của Hồ Chủ Tịch”. Dưới sự chỉ đạo của các cơ
quan Nhà nước, những thông tin sai lạc, những xuyên tạc, những vu khống
trắng trợn nhắm vào Nhà thờ Thái Hà trong những ngày qua, phải chăng
chính là “tấm gương đạo đức của Bác”. Không thể hiểu khác được bởi
những gì báo chí vu khống trong những ngày qua là chỉ đạo của cấp trên,
những người đang lớn tiếng hô hào “toàn dân học tập tấm gương đạo đức
của Bác”. Nếu không phải do sự chỉ đạo thì tại sao chính phủ không lên
tiếng yêu cầu các cơ quan thông tấn báo chí ngưng lại những xuyên tạc,
vu khống này???
Đối với những người giáo dân, nạn nhân của những thông tin sai lạc này
họ thật đáng thương. Nhiều người trong số họ đang bị những đồng nghiệp,
những cán bộ công sở nơi họ làm việc hạ nhục, bêu xấu trước cơ quan.
Họ – những công dân của Nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, những
người yêu mến pháp luật và đang đấu tranh cho công lý, trở thành kẻ thù
của đất nước, của dân tộc – đất nước mà họ đã hết lòng phụng sự và đấu
tranh cho dân tộc phát triển lành mạnh. Họ – những người dân hiền lành,
đang bị đàn áp một cách dã man bởi một hệ thống truyền thông một chiều,
thiếu trung thực.
Nói một cách nào đó, những gì mà báo chí, truyền thanh, truyền hình,
với những xảo thuật gian trá, những vu khống trắng trợn, bất chấp đạo
lý của người làm báo trong những ngày qua về sự việc Thái Hà, đang gây
lũng đoạn xã hội, phá vỡ tinh thần đoàn kết dân tộc, đoàn kết toàn dân,
gây chia rẽ lương giáo, làm tổn hại tới uy tín của quốc gia trên chính
trường quốc tế, vi phạm trắng trợn quyền tự do tôn giáo, gây rối loạn
trật tự xã hội.
Việt Nam sẽ về đâu nếu nó vẫn được tuyên truyền bởi thứ truyền thông
méo mó này. Việt Nam sẽ trình diện khuôn mặt nào khi đang dùng truyền
thông để đả phá chính nghĩa, để bóp méo sự thật.
HỠI CÁC VỊ LÃNH ĐẠO Nhà nước hãy chấm dứt những trò vu cáo này. Hãy dừng lại trước khi quá muộn.
Hà Nội, ngày 21 tháng 8 năm 2008
"BIẾT THÌ THƯA THỐT"
một ví dụ bi hài về truyền thông nhà nước
J.B. Nguyễn Hữu Vinh
Mấy hôm nay, đến vùng đất “Linh địa Đức Bà” ở giáo xứ Thái Hà, được
nghe người công giáo đến cầu nguyện với những chuyện cười nghiêng ngả
về truyền thông nhà nước trong vụ đất đai Thái Hà. Kiểm nghiệm lại điều
này, thì không chỉ bà con ở Thái Hà, mà cả những người Công giáo từ Nam
ra bắc cả những người Công giáo không ở Việt Nam đều ngạc nhiên. Nhiều
câu chuyện thật cứ như bịa, buộc chúng tôi phải kiểm chứng lại những
câu chuyện này, thì ra, bà con không nói điêu.
1 – “Điều răn thứ 3 của Kinh Thánh”?
Người Công giáo Việt Nam và trên toàn thế giới, chắc không ai không
thuộc Mười Điều Răn Thiên Chúa dạy, trong đó Điều răn thứ 3 được ghi rõ
ràng: “Thứ ba: Giữ ngày Chúa Nhật”.
Vậy nhưng, Đài Truyền hình Trung ương (bộ mặt của 84 triệu nhân dân
Việt Nam, đại diện cho khối đại đoàn kết dân tộc Việt Nam, trong đó
Công giáo có số dân là 1/10 dân số) trong chương trình thời sự đã sáng
tác thêm cho đồng bào Công giáo “Điều răn thứ 3 của Kinh Thánh”: "Ngươi
không được dùng danh Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi một cách sơ suất,
vì Thiên Chúa không dung tha kẻ dùng danh Người một cách sơ suất”
(Trích Chương tình Thời sự đài Truyền hình Việt Nam).
Quả thật, đồng bào Công giáo và không Công giáo, khi nghe chương trình
thời sự này, nhiều người choáng. Họ bảo nhau: Chẳng lẽ có thêm một điều
răn nào như thế mà không ai được biết? Nhưng sau đó, họ cười nghiêng
ngả, chỉ vì sự dốt nát của chương trình truyền hình Quốc gia, với cung
cách truyền thông nói lấy được đã sáng tác ra điều răn này.
Trớ trêu thay, họ còn trách giáo dân Thái Hà đã không thuộc điều răn
này? Bà con chép miệng: Thưa các bố, với những điều răn của nhà nước
dạy, ngay cả cán bộ nhà nước còn không thuộc, sao bắt giáo dân thuộc
được? Nhưng mình sáng tác ra, thì đừng gắn vào miệng của Thiên Chúa, vì
dù Thiên Chúa không cãi, nhưng không thể vì thế mà gắn râu nhà nước vào
cằm Đức Chúa được. Cái lối dựng chuyện như dựng ông già “giáo gian” hôm
qua, không có tác dụng đâu, ngược lại, nó chỉ có tác dụng ngược cho uy
tín của Đài TH Quốc gia mà thôi.
2- Giáo Phận Thái Hà?
Cũng trong chương trình thời sự của Đài Truyền hình Quốc gia, có thông
tin về “Giáo phận Thái Hà” làm nhiều người hết sức ngạc nhiên khi cô
phát thanh viên nói rằng: “cho rằng, đất này thuộc Giáo phận Thái
Hà…tuy nhiên, theo những văn bản pháp lý mà nhà nước đã ban hành, thì
việc đòi lại mảnh đất này cho Giáo phận Thái Hà là không có căn cứ”.
Quả là đáng khâm phục những người ăn lương nhà nước trong cái bộ mặt
Đài Truyền hình Trung ương. Người ta cứ tưởng Tòa Thánh mới lập nên
Giáo phận Thái Hà một ngày nào đó mà không ai biết, hoặc đang nói về
Giáo phận Thái Bình, nhưng không, đây lại là Giáo phận Thái Hà? Thật
không còn lời gì để bình luận thêm.
Cũng với cách nói lấy được, nhét vào miệng ai những điều mình thích thì
nhét, Đài THVN còn quay luôn cả những văn bản, miệng phát thanh viên
thì đọc: “Đây là những văn bản mà cách đây gần 50 năm, năm 1961, linh
mục Vũ Ngọc Bích là người quản lý nhà khu vực này đã bàn giao cho Nhà
nước toàn bộ nhà đất mà dòng Chúa Cứu thế quản lý”?
Nhưng hình ảnh được chiếu trên bản tin lại là cái quyết định số
76/SQL-NĐ của sở Quản lý Nhà đất Hà Nội “giao cho Xí nghiệp Thảm len Hà
Nội được xử dụng (chúng tôi trích đúng nguyên văn sai chính tả) khu đất
và nhà sẵn có trong khu vực Nhà thờ Nam Đồng Thái – hà, diện tích
16.296 m2 để làm xí nghiệp”. (Mời xem tại:http://tinyurl.com/6qnfkk
Có một điều mà họ cố tình quên mất, đó là cái quyết định này được ký
ngày 30/1/1961. Trong khi họ luôn cho rằng: Linh mục Vũ Ngọc Bích đã
bàn giao qua nhà nước nhà đất này vào ngày 24/10/1961 (Theo UBND TP Hà
Nội) và là ngày 24/11/1961 (Theo Sở TN Môi trường và Nhà đất Hà Nội).
Nghĩa là quyết định giao đất này, trước khi “Linh mục Bích nào đó của
nhà nước”? giao cho Nhà nước trước 10 tháng?
Trong đó, họ cũng nói rằng, “Nghị quyết 23 của Quốc hội ra ngày
26/11/2003 khẳng định: Nhà nước không xem xét lại chủ trương chính sách
và việc thực hiện các chính sách về quản lý nhà đất và chính sách “cải
tạo xã hội chủ nghĩa” liên quan đến nhà đất đã ban hành trước ngày
1/7/1991”.
Tiếc cho họ rằng: Khu đất Dòng Chúa Cứu thế - Xứ Thái Hà cho đến nay,
lại không nằm trong bất cứ một điều khoản nào của các chủ trương, chính
sách đã nói ở trên. Vì nếu có, chắc giáo dân và hàng giáo sĩ đã “im như
thóc”. Và nếu có những văn bản, chính sách đó, chắc chắn đến bây giờ,
không chỉ được chiếu trên truyền hình, mà khắp các ngõ xóm của khu vực
Nam Đồng, Thái Hà đã được dán nhan nhản. Nhưng bói đâu ra? Đó là cái
khó, chính vì vậy, mà giáo dân cứ đòi họ xuất trình thị họ cứ đánh bài…
lờ.
Chính vì điều này mà giáo dân khẳng định: Nhà nước không có bất cứ một văn bản nào hợp pháp cho việc chiếm đoạt này.
Rõ ràng, đây là việc cố tình “nói lấy được” bịt miệng người khác để nói cho họ nghe mà thôi.
3- Linh mục Giuse Nguyễn Tiến Sự và nhân vật thuộc “đàn két Công giáo”:
Cũng trong chương trình thời sự đó, xuất hiện một gương mặt, linh mục
Giuse Nguyễn Tiến Sự và một nhân vật thuộc Ủy ban đoàn kết Công giáo,
mà giáo dân thường gọi là “đàn két công giáo”.
Bỏ qua nhân vật thuộc “đàn két” này, vì thường thì giống két, khi chủ nó cho thức ăn nó sẽ nói theo những gì chủ nó dạy.
Trên truyền hình, linh mục Sự hoa tay múa chân rất dũng mãnh lên án
chuyện dùng ảnh tượng “một cách sơ suất” (theo cách nói của Đài THVN)?
Người ta cứ nghĩ không biết ông linh mục này thuộc hàng linh mục nào?
Quốc doanh hay Công giáo đoàn kết? Đã biết thế sự ra sao chưa mà mạnh
mẽ đến thế?
Tìm hiểu, chúng tôi được biết, Linh mục Giuse Nguyễn Tiến Sự, sinh ngày
2/1/1933, hiện là quản xứ Thánh Linh – Đl2- 103 Nơ Trang Gưh, Phường
Tân Tiến, Thành phố Ban Mê Thuột, điện thoại: 0500851 907.
Gọi điện thoại đến hỏi thăm, thì ông đã đi ngủ. Người giữ máy ở văn
phòng cho biết: Cha Sự đang phản đối đài TH cắt xén ghép những lời ông
nói để đưa lên?
Nếu quả vậy thật, thì cũng đáng để cho một cụ già đã 75 tuổi mà vẫn
còn… ngây thơ. Cụ sống lâu thì cụ nên biết là phương tiện truyền thông
này là của Nhà nước, mà cụ muốn nổi danh, cũng không nên bằng cách đó
nếu chưa tìm hiểu rõ ràng người anh em của mình đang lâm nạn như thế
nào. Hay cả đời Cụ chưa được lên truyền hình nên cụ… khoái?
Nhưng nếu không đúng như vậy, thì chắc Đức Cha Nguyễn Văn Hòa cũng cần xem lại nhân sự của mình trong cách hành xử?
Chỉ có hai chương trình thời sự, người ta đã rút ra được nhiều điều
vui, cười, hài hước, bổ ích và đáng suy ngẫm về tính đạo đức và trung
thực của truyền thông nhà nước, một loại truyền thông độc quyền.
Thật là đúng như cha ông nói: “Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa
cột mà nghe” câu đúc kết kinh nghiệm tuyệt vời này đúng cho tất cả các
nhân vật nói ở trên.
Hà Nội, Ngày 20 tháng 8 năm 2008
Đơn khiếu nại của Dòng Chúa Cứu Thế VN
Đơn khiếu nại của Thái Hà (lần thứ nhất)
Đơn Thái Hà đề nghị trao lại quyền sử dụng đất
|