Trần Kim Anh Nghe
những lời tuyên truyền đường mật của Cộng Sản, say sưa mục tiêu của một
chế độ tốt đẹp, ưu việt hơn chế độ Phong Kiến, Thực Dân mà Cộng Sản
thường lên án. Tin theo lời tuyên truyền đó, ông nội và bố tôi hết lòng
vì cách mạng. Mặc dù gia đình rất nghèo, nhà tường đất, vách tre trát
bùn, lợp rạ, nhưng có nghề phụ nuôi tằm, ươm tơ, dệt lụa. Hoàn cảnh gia
đình vô cùng khốn khó, song ông nội tôi vẫn chắt chiu, dành dụm từng
mảnh vải cho Nhà nước vay 1075 vuông để may áo mùa đông binh sỹ, bố tôi
9 áo sợi, 1000 đồng công phiếu kháng chiến. Ông nội và bố tôi coi công
việc của cách mạng hơn cả công việc gia đình. Bởi vậy: năm 1949, bố tôi
được kết nạp vào Đảng Lao Động Việt Nam, năm 1954 là phó bí thư chi bộ.
Thế mà Cải cách ruộng đất bọn chúng vu cho bố tôi là phó bí thư Quốc
dân đảng. Nếu bố tôi nhận là phó bí thư Quốc dân đảng chắc chấn bị bắn
(thực tế, bố tôi không biết gì về quốc dân đảng). Vì bố tôi kiên quyết
không nhận nên bọn chúng tra tấn rất dã man. Chúng dùng dây thừng buộc
vào hai ngón chân cái nhiều lần kéo lên xà nhà bắt phải nhận. Trước sau
như một, bố tôi chỉ nhận là đảng viên Đảng Lao Động Việt Nam. Đau quá
không chịu nổi bố tôi kêu khóc, chúng dùng rơm nhét vào mồm. (Trước khi
qua đời, bổ tôi kể lại toàn bộ tội ác của loài lang sói, tôi ghi âm đầy
đủ những lời trăng trối của bố tôi). Không quy được cho bố tôi là phó
bí thư quốc dân đảng, chúng đem số ruộng đất của ông nội và bố tôi cộng
lại được 1 mẫu 7 sào 15 thước để lấy cớ nhiều ruộng đất quy thành địa
chủ và chúng trưng mua toàn bộ ruộng đất, cầy, bừa, trâu các nông cụ
khác . Những dụng cụ nuôi tằm, ươm tơ, dệt lụa, "ông - bà" nông dân
không biết xử dụng, họ cho đó là phương tiện để bóc lột nông dân nên
đốt, phá cho bằng hết. Trên thế giới này chắc không có một chế độ nào
thu tư liệu sản xuất để triệt đường sinh sống của những người nông dân
chất phác như chế độ Cộng Sản Việt Nam bạo tàn !. Tóm lại: Chúng thu
từ chổi cùn, dễ rách trở lên quy ra thóc bằng 2040 kg. Hẹn 10 năm sau
trả, mỗi năm hưởng 15 phân lãi song, đảng cộng sản Việt Nam ăn quịt
tất cả. Ông nội và bố tôi bị chúng bắt cùm tại bếp nhà lão Rụng (lão
Rụng người cùng xóm, là cốt cán của đảng) gần hai năm trời. Khi tha về
người nào, người ấy như thân tàn ma dại !.
Chưa
đầy 8 tuổi, cái tuổi lẽ ra phải được đi học, đi múa hát cùng các bạn
thiếu niên. Vì là con địa chủ, bọn chúng coi thường, khinh miệt không
cho tham gia. Gần hai năm trời, ngày hai lần tôi phải lọ mọ mang khoai
lang luộc cho ông nội và bố. Tôi nhớ như in, mỗi lần mang khoai đến,
hôm thì chúng dùng đồ xúc phân gà, hôm thì chúng nhặt que cạnh chuồng
lợn chọc vào khoai để kiểm tra. Nước, chúng đổ bớt đi, đái vào cho ông
nội và bố uống. Chúng còn giải thích: "uống loại nước này để sáng mắt
ra cho chúng mày khỏi bóc lột". Mỗi khi ra đường, tôi đều phải quỳ
xuống chắp tay lậy, van xin mấy ông "cốt cán" mới được đi. Điều kỳ lạ
này, nay được lập lại bởi: thời cải cách ruộng đất cổng nhà ông nội và
bố tôi hàng ngày cũng có "cốt cán" canh gác. Nay, cách nhà tôi khoảng
40m, chúng cho xây một bốt canh, hàng ngày cử Công An canh gác nhưng
khác ông nội và bố tôi ngày trước ở chỗ: tôi đi đâu, làm gì, chúng cho
Công An bám theo từng bước. Chúng còn trang bị máy cắt sóng trị giá
hàng tỷ VNĐ gắn trên xe máy đi theo cắt sóng điện thoại di động, không
cho tôi liên lạc với bạn bè (cả trong và ngoài nước) nhằm bưng bít
thông tin. Cảnh này, bọn chúng không thể chối cãi nổi bởi toàn dân ai
cũng biết !.
Cộng
sản Việt Nam đầy đoạ gia đình tôi bần cùng đến như vậy, bị oan khiên,
ông nội và bố tôi có làm đơn khiếu nại. Song, qúa đói nghèo vì của cải
đã bị đảng cướp trắng tay. Đông qua, thu lại gia đình chỉ biết cặm cụi
mò cua, bắt ốc... kiếm sống cho qua ngày. Muốn quay lại nghề truyền
thống nuôi tằm, ươm tơ, dệt lụa cũng bó tay do phương tiện không còn.
Quá trình lam lũ, làm ăn khi có bát ăn bát để, gia đình mở nghề làm
bánh đa kiếm sống. Được một thời gian bị cấm, họ cho rằng làm bánh đa
là huỷ hoại lương thực, gia đình phải chuyển nghề làm miến dong và sau
đó xoay nghề làm chiếu cói. Thấy gia đình làm chiếu phát đạt, Hợp tác
xã đứng ra hứng lấy, tệ nạn ăn cắp, làm ẩu nẩy sinh thế là nghề làm
chiếu do bố tôi dóng dựng lụi tàn. Sống dưới chế độ Cộng Sản những
người có trí tuệ, có sáng kiến, mày mò bằng sức lao động của chính mình
để kiếm miếng ăn cũng khó, thậm chí bị kìm hãm không thể làm ăn nổi.
Sửa
sai, anh em chúng tôi mới được bố mẹ cho đi học. Sinh ra từ một gia
đình có truyền thống chỉ biết hết lòng vì cách mạng và cần cù lao động
hưởng thụ bằng chính sức lao động của mình không bóc lột và cũng chẳng
biết ăn cắp, ăn cướp của ai !. Tuy nghèo khó, song bố mẹ rất quan tâm
đến việc học hành của chúng tôi. Được sự chăm lo của bố mẹ, chúng tôi
quyết tâm học ra đầu, ra đũa để khỏi phụ lòng các cụ. So với thời nay,
tuổi học của anh em chúng tôi đều quá. Cũng vì lớn tuổi mới đi học nên
ở lớp nào tôi cũng học giỏi và được các bạn bầu làm lớp trưởng. Những
năm ngồi trên ghế nhà trường, tôi được trau dồi thêm nhiều lời đường
mật của Cộng Sản. Tôi đặt rất nhiều niềm tin vào chế độ, ngỡ tưởng
những điều Cộng Sản tuyên truyền trước sau sẽ thành hiện thực. Vào đội
thiếu niên tôi làm đội trưởng. Vào đoàn, tôi làm bí thư chi đoàn. Vào
đảng, tôi làm công tác đảng. Bởi vậy, ở bất kỳ cương vị nào, tôi cũng
luôn luôn phải gương mẫu đi đầu. Trong quân đội, khi thực hiện cơ chế
một người chỉ huy, xoá cấp trưởng chính trị, tôi chuyển sang chuyên làm
công tác đảng. Vốn là người rất tin vào chủ trương, chính sách của đảng
và đã từng được phân công đi chỉ đạo công tác đảng - công tác chính trị
từ cấp quân đoàn trở xuống nên càng phải nắm thật chắc đường lối, chủ
trương mới vận dụng và chỉ đạo được. Mặc dù lúc còn ở chủ lực cũng có
nhiều điều chướng tai, gai mắt. Song, mỗi khi được học tập, chỉnh huấn
những thói hư tật xấu đều được tiếp thu, sửa chữa. Và sau mỗi lần học
tập, chỉnh huấn sức mạnh nhân lên gấp bội, vì vậy "khó khăn nào cũng
vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng" !.
Xa
quê hương, tôi cũng như nhiều đồng đội của tôi mỗi khi nghe tới danh
Quân Khu 3 ai cũng mến mộ !. Những lần đi tập huấn hoặc đi học bổ túc,
thấy cảnh sinh hoạt của các sỹ quan Quân Khu 3 hơn hẳn sỹ quan các Quân
Khu khác trên mọi lĩnh vực, nghĩ mà thèm. Họ còn kính biếu chúng tôi
nhiều tài liệu tuyên truyền về những thành tựu của Quân Khu 3, trong đó
có tác phẩm "kết hợp kinh tế với quốc phòng - Quốc phòng với kinh tế
trên địa bàn Quân Khu 3". Nghiên cứu tác phẩm, tôi thấy chủ đề nổi bật
là: tập trung ca ngợi phong trào "làm giầu đánh thắng", làm chúng tôi
càng thêm mến mộ. Suốt cuộc đời quân ngũ, tôi ở ba quân khu. Thời chiến
tranh chống Mỹ, tôi ở địa bàn Quân Khu 5 mười năm. Chống quân Bành
Trướng Bắc Kinh xâm lược, tôi ở địa bàn Quân Khu 1 mười hai năm. Thời
kỳ ở Quân Khu 1, tôi khẳng định: nếu không có trận đánh lúc 08 giờ ngày
17-02-1979 tại cánh đồng Song Áng, Mỹ Cao, Văn lãng, Lạng Sơn thì quân
Bành Trướng Bắc Kinh sẽ thực hiện được ý đồ chiến lược của chúng là "ăn
cơm sáng ở Lạng Sơn, ăn cơm trưa ở Hà Nội", nếu để chúng tiến đến Hà
Nội thì, hậu quả khôn lường !. Bị trận đòn đau, chúng căm thù đánh sập
cả hang Con Khoang, hiện trường còn đó !. Ngày 28-02-1979, trận đánh
thứ 2 xẩy ra tại Kéo Càng, chặn đứng lực lượng chính của quân Bành
Trướng Bắc Kinh tấn công vào Thị xã Lạng Sơn, đỡ tốn thất biết bao
nhiêu cho nhân dân thị xã Lạng Sơn.
Nghĩ
về vận mệnh quốc gia, mặc dù lực lượng không cân sức, tôi vẫn bình
tĩnh, chủ động, mưu trí... chỉ huy bộ đội chiến đấu giành thắng lợi hai
trận đánh trên, phá tan ý đồ chiến lược của nhà cầm quyền Bắc Kinh, giữ
vững từng tấc đất thiêng liêng của Tổ Quốc mà không được một bức điện
chỉ đạo của thượng cấp. Trong khi câp trên của tôi chỉ biết hô quân
tháo chạy chui hang viết báo cáo thành tích, lĩnh huân chương các loại
(!). Tôi cũng như các chiến hữu dưới sự chỉ huy của tôi, thì tay trắng.
Thử hỏi: nếu tôi cũng như các sỹ quan khác trong sư đoàn, chỉ biết hô
quân tháo chạy ngay từ sáng 17-02-1979 thì hậu quả sẽ ra sao ?!. Cuối
đời quân ngũ, tôi có diễm phúc hơn đồng đội của tôi được điều về quân
khu 3. Vốn là người chuyên làm "Công tác đảng - công tác chính trị" tôi
tìm hiểu sâu bản chất của sự việc. Sau một thời gian thực thi nhiệm vụ
và thực tiễn cuộc sống đã chứng minh rằng: phong trào "làm giầu đánh
thắng" của quân khu 3 chỉ là khẩu hiệu, là lý thuyết suông !. Bản chất
của phong trào "làm giầu đánh thắng" là "buôn lậu trốn thuế" (!). Còn
những sỹ quan quân khu 3 khi đi học hoặc đi tập huấn đều phải góp thêm
tiền ăn, tiền đút lót giáo viên từng bộ môn. Bởi vậy thành tích nuôi
dưỡng cũng như học tập của các sỹ quan quân khu 3 đều vượt trội. Những
cán bộ có chức, có quyền họ dùng trợ lý có chuyên môn, có trình độ biết
khom lưng, quỳ gối đi theo làm bài cho lãnh đạo. Bọn họ còn dùng tiền
cử trợ lý mua đáp án và đáp án chính là bài kiểm tra của họ. Nếu không
biết các mẹo vặt , ai cũng tưởng các sỹ quan quân khu 3 đều là những
người "tài-giỏi"(!). Mua đáp án, cử người thi hộ, thuê sinh viên bảo vệ
luận án lấy hàm "tiến sỹ" của những kẻ có chức, có quyền, háo danh,
chắc chắn các quân khu bạn không thể có kinh nghiệm bằng (!). Tiếp xúc
với địa phương, sau một thời gian tôi phát hiện tập đoàn giặc nội xâm
phá hoại thành quả cách mạng một cách ghê gớm. Tôi vào cuộc điểm mặt,
vạch tên... lũ quan tham, thế là gặp hoạ (!).
Mặc
dù sống ở một xã hội đầy rẫy thối tha, mục ruỗng, đầy rẫy bất công....
Song lối sống, lẽ sống của tôi như xưa, vẫn trong sáng, thanh bạch...
luôn kiên định với mục tiêu: vì nhân dân, vì dân tộc, vì Tổ Quốc mà
quên mình phục vụ. Nay thêm quan điểm "Gạn đục khơi trong", tôi rất quý
trọng, khâm phục, noi gương những cán bộ, đảng viên chân chính, những
người thực sự yêu nước, thương nòi, hết lòng vì dân (bất kể họ là ai).
Tôi thường lấy những câu danh ngôn của các vị tiền bối để tự răn mình
như: "quan liêu tham nhũng là giặc nội xâm, coi kẻ tham nhũng là Việt
gian, Mật thám". Giặc nội xâm chính là những tên việt gian, phản động,
phản bội, mật thám, ăn cắp, ăn cướp, bán nước, hại dân.... tôi kiên
quyết không tha thứ loại giặc này, phải vạch mặt, chỉ tên lũ giặc nội
xâm bất kể kẻ đó là ai, trừ hoạ cho dân !. Vì luôn giữ vững quan điểm
đó, nhiều bạn bè trách tôi là loại người không thức thời, "đại ngu".
Tôi đành ngậm đắng, nuốt cay chịu đựng và không bao giờ thoả hiệp, hoà
nhập với lối sống sa đoạ, suy đồi... do chế độ CS Việt Nam hiện thời
đang thao túng !. Suốt cuộc đời tôi phấn đấu chỉ mong được sống ở một
xã hội tốt đẹp, ưu việt hơn hẳn các chế độ xã hội cũ. Ai dè, nay lại
phải sống ở một xã hội suy đồi đến tột độ, còn thối tha, mục ruỗng, bẩn
thỉu... hơn cái chế độ mà chính tôi đã bị đảng lừa phải đổi bằng máu,
bằng xương chiến đấu quên mình xoá bỏ nó đi. Chính vì tôi không vào ê
kíp của loại đảng ăn cướp nên bị gạt ra khỏi tổ chức của "đảng" !
Nay tự kiểm điểm lại mới thấy tôi "đại ngu". Những điều "đại ngu" được thể hiện như sau:
-
Điều "đại ngu" thứ nhất là: Quá tin những lời đường mật của loại "Đảng"
siêu lừa nên tôi đã công hiến trọn đời cho sự nghiệp cách mạng của
"đảng". Khi đã bị đảng cộng sản Việt Nam vắt kiệt sức, tôi không thức
thời, không chịu tuân theo lối sống của tập đoàn giặc nội xâm, lại còn
điểm mặt, vạch tên bọn chúng. Phát hiện thấy tôi không ăn cánh, không
chịu vào ê kíp... nên "đảng" gạt ra lề. Mọi chế độ, quyền lợi của tôi
tận tụy phấn đấu suốt đời mới có, nay bị "đảng" cướp trắng tay tất cả !.
-
Điều "đại ngu" thứ hai: Khi được phân công làm kinh tế, tiền vay về
đáng lẽ phải học tập lũ giặc nội xâm, dành ra một phần đút miệng "quan"
trên, còn lại bỏ túi. Tôi tin rằng không những tôi không việc gì mà còn
được thăng quan, tiến chức và chắc chắn không đến nỗi bần hàn như ngày
hôm nay. Quyền lợi của quần chúng được hay không, không cần biết. Như
kiểu Bùi Minh Vượng - Chỉ huy trưởng (loại B quay) cứ việc ăn cắp, ăn
cướp, buôn lậu... mặc cho đồng đội tố cáo, Vượng vẫn là chiến sỹ thi
đua, vẫn được thăng quân hàm, quần chúng làm gì được hắn (!). Chỉ vì
tôi "đại ngu", vay tiền Nhà nước ít, trả tiền Nhà nước nhiều, không
biết luồn cúi, đút lót nên bị những kẻ chuyên "Ngậm máu phun người" ở
các cơ quan pháp luật quân khu 3 và Bộ Quốc Phòng, nay lại được Vụ 3
thuộc viện kiểm sát nhân dân tối cao phù hoạ, nên tôi mới phải hứng
chịu nông nỗi này !. Vụ việc của tôi, "đảng" thừa thấu hiểu. Ngày
24-5-2008, tôi có ĐƠN ĐỀ NGHỊ gửi các uỷ viên Bộ chính trị , các cơ
quan chức năng nói rõ quan điểm của mình: nếu tôi không chứng minh được
những điều tôi nêu trong đơn thì, các ông cứ việc chặt đầu, nhưng không
nhận được hồi âm. Quá thời gian luật định, tôi tung ĐƠN ĐỀ NGHỊ lên
mạng cho cả thế giới biết. Vậy mà "đảng" vẫn cứ câm như hến !. Rõ ràng
"đảng" cũng chẳng khác gì lũ đầu trâu, mặt ngựa ở các cơ quan pháp
luật quân khu 3 và Bộ Quốc Phòng, cũng là loại "ngậm máu phun người"
không hơn, không kém (!?)
Nay,
xin nêu ra để cho mọi người nhất là các bạn trẻ lấy đó làm bài học chớ
có dại đem hết sức lực và tuổi thanh xuân quý báu của mình cống hiến
cho loại "đảng" siêu lừa này để rồi lại trở thành người "đại ngu" như
tôi (!).
Tự do - Dân chủ - Đoàn kết muôn năm ! Dân tộc Việt Nam bất diệt ! Tổ Quốc Việt Nam muôn năm !
© 2008 www.danchimviet.com
|