Hoàng Tứ Duy, Washington DC
Gần đây, các websites tại Trung Quốc đăng kế hoạch quân sự tấn công
Việt Nam. Theo một bản đồ trên mạng Sina, Quân Giải Phóng Nhân Dân sẽ
tràn qua biên giới Việt-Trung qua đường bộ và một lực lượng thứ nhì sẽ
đổ bộ vào Thanh Hoá từ đường biển.
Kế hoạch xâm lăng Việt Nam (source: Sina.com)
Giới chức Bắc Kinh khéo léo phủ nhận là tác giả kế hoạch xâm lăng, sau
khi họ để cho tài liệu này xuất hiện trên mạng nhiều ngày gây chú ý
trong dư luận.
Trong cuộc chiến năm 1979, quân Trung Quốc đã một lần tràn qua biên
giới từ phía bắc. Liệu ngày nay họ có chiến lược tấn công Việt Nam từ
phía đông? Nhìn lại hai thập niên qua, Trung Quốc đã đầu tư vào chính
khả năng này qua Hạm Đội Nam Hải của họ.
Hải quân Trung Quốc được tổ chức thành ba hạm đội. Hạm Đội Bắc Hải
trách nhiệm vùng biển gần Hàn Quốc và Nhật Bản. Hạm Đội Đông Hải phụ
trách vùng biển xung quanh Đài Loan. Hạm Đội Nam Hải trách nhiệm toàn
Biển Đông, kể cả các căn cứ của Trung Quốc tại quần đảo Hoàng Sa và
Trường Sa của Việt Nam. Theo truyền thống và cơ cấu chỉ huy, ba hạm đội
hoạt động gần như độc lập với nhau.
Trong những năm đầu của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, Hạm Đội Nam Hải
không phải là trọng tâm. Các tàu chiến của hạm đội này là những tàu cũ
của Quốc dân Đảng để lại. Lúc bấy giờ, ưu tiên của hải quân Trung Quốc
là chiến tranh Triều Tiên và, trong nhiều năm sau đó, vấn đề Đài Loan.
Hạm Đội Nam Hải bắt đầu được tân trang từ khi Bắc Kinh cải cách kinh tế
và các nhà lãnh đạo ý thức vai trò kinh tế và an ninh của Biển Đông.
Tăng trưởng kinh tế tại Trung Quốc đã dẫn đến chương trình hiện đại hóa
quân đội, đồng thời gia tăng các nhu cầu về tài nguyên, lương thực, và
thể diện quốc gia.
Tàu ngầm hạt nhân Type 094 (source: SinoDefence.com)
Biển Đông là nơi có tiềm năng dầu lửa và giầu về hải sản. Bởi vậy, Bắc
Kinh đã chính thức coi Biển Đông như là một nội hải (territorial sea)
và các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của họ, mặc dù
vùng biển này cũng là nơi một phần tư mậu dịch thế giới vận chuyển qua.
Bộ Tư lệnh Hạm Đội Nam hải đặt tại bờ phía đông của bán đảo Lôi Châu
(tỉnh Quảng Châu). Hạm đội này bao gồm 2 hải đội tiềm thuỷ đĩnh, 2 hải
đội khu trục hạm và nhiều hộ tống hạm; với tổng số lên đến 50 tàu
chiến. Theo các nguồn tin tình báo, Hạm Đội Nam Hải là hạm đội có nhiều
tàu chiến nhất và được trang bị các chiến hạm hiện đại như tàu ngầm hạt
nhân Type 094 đầu tiên của hải quân Trung Quốc.
Để hiểu một phần nhiệm vụ của Hạm Đội Nam Hải, chúng ta hãy coi một sự
kiện đặc biệt: Tất cả lực lượng thủy quân lục chiến và phần lớn tàu đổ
bộ của Trung Quốc trực thuộc hạm đội này. Như vậy có nghĩa là lãnh đạo
quân sự Bắc Kinh dự trù nơi có nhu cầu lớn nhất cho lực luợng đổ bộ
chính là vùng hoạt động Biển Đông. Một vùng giáp với đất liền Việt Nam
và các đảo tại Trường Sa có quân đội Việt Nam đồn trú.
Một sự kiện quan trọng khác là người ta khám phá một căn cứ bí mật cho
tàu ngầm tại Tam Á (Sanya) trên đảo Hải Nam. Theo các hình chụp từ vệ
tinh Hoa Kỳ, Trung Quốc đang xây cất các hầm dưới nước có thể chứa được
trên 20 tầu ngầm. Khi hoàn tất, Tam Á sẽ là căn cứ thứ nhì của Trung
Quốc cho tàu ngầm hạt nhân.
Căn cứ tàu ngầm tại Tam Á (source: Daily Telegraph)
Đồng thời, căn cứ hải quân này còn có bến tàu cho các tàu nổi. Theo các
chuyên viên Tây phương, Tam Á có xác xuất sẽ là nơi đồn trú các hàng
không mẫu hạm mà Trung Quốc có thể hạ thủy trong 5 đến 10 năm tới. (Để
học nghề, họ đã mua của Nga máy bay Sukhoi Su-33 cất cánh trên tàu và
của Ukraine hàng không mẫu hạm Varyag của Liên Xô cũ).
Cho nên từ địa điểm chiến lược Tam Á, Hạm Đội Nam Hải có thể khống chế
Biển Đông, và gây không ít khó khăn cho hải quân Hoa Kỳ trong việc bảo
vệ tự do hàng hải.
Thái độ của Bắc Kinh đối với Biển Đông càng ngày càng được thể hiện rõ.
Cuối năm 2007 Quốc Vụ Viện Trung Quốc cho thành lập huyện Tam Sa để
chính thức quản lý quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Cũng vào thời điểm
đó, Hạm Đội Nam Hải tổ chức tập trận lớn ở vùng Hoàng Sa gồm các kế
hoạch tiếp vận và đổ bộ lên đất liền.
Mối đe đọa từ Trung Quốc nói chung và Hạm Đội Nam Hải nói riêng không
chỉ là vấn đề giả thuyết. Năm 1974, Trung Quốc đã chiếm quần đảo Hoàng
Sa từ tay Việt Nam Cộng Hoà. Năm 1988, họ lại chiếm một số đảo tại
Trường Sa từ quân đội Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Năm 1995,
Trung Quốc đã nổ súng với Phi Luật Tân tại Đá Vành Khăn (Mischief
Reef). Và còn bao nhiêu lần khác Trung Quốc giết hại ngư dân Việt Nam
hay đụng độ với hải quân Việt Nam nhưng đã không được công bố.
Kế hoạch tấn công Việt Nam trên mạng Sina chỉ là sự nhắc nhở.
Trung Quốc đi quá đà
Tuy nhiên, không chỉ có Việt Nam để ý. Nhiều quốc gia trong vùng Thái
Bình Dương, có kinh tế dựa vào mậu dịch và tự do hàng hải, đang theo
dõi kỹ dự tính và khả năng quân sự của Trung Quốc.
Nước Úc, với một thủ tướng thân Tàu nói thông thạo tiếng Quan Thoại,
đang phải duyệt xét chính sách quốc phòng. Nam Dương, Mã Lai, Phi Luật
Tân và kể cả Ấn Độ e dè về Hạm Đội Nam Hải. Họ thấy Trung Quốc áp dụng
“chính sách chuỗi hạt trai” qua việc thành lập nhiều căn cứ hải quân để
phóng sức mạnh, từ bờ phía nam của Miến Điện, đến đá Vành Khăn tại
Trường Sa, rồi Đảo Phú Lâm (Woody Island) tại Hoàng Sa, và Tam Á tại
Hải Nam.
Qua thái độ hung hăng, để xác định tư thế quốc gia và tránh bị phong
toả, Bắc Kinh đang góp phần tạo kết quả ngược lại ý muốn của họ, cho
người ta thấy sự thiếu tự tin và tự cô lập chính mình.
Đối sách của Việt Nam?
Có lẽ giải pháp cho những người Việt Nam yêu nước nằm trong các bài học
ngàn đời của lịch sử. Trung Quốc là nước lớn. Để đối phó với cường quốc
phía Bắc, Việt Nam cần xây dựng nội lực và theo đuổi chính sách đối
ngoại sáng suốt, đặt quyền lợi đất nước trên hết. Chọn lựa này bao gồm
(ít nhất) ba khía cạnh.
Thứ nhất, để giảm thiểu rủi ro xung đột quân
sự với Trung Quốc, Việt Nam phải xây dựng khả năng quốc phòng để tạo
thế gián chỉ (deterence). Trong nhiều năm qua, chính quyền Hà Nội đã
duy trì quân đội theo mục tiêu chính trị để bảo vệ chế độ thay vì có
khả năng bảo vệ đất nước.
Thứ nhì, Việt Nam cần phối hợp với các nước
trong ASEAN cùng với các quốc gia khác muốn tìm kiếm giải pháp hoà bình
cho tranh chấp Biển Đông. Hơn nữa, quan niệm muốn làm bạn với mọi quốc
gia là phải sáng suốt để phân biệt giữa các nước coi trọng tự do và có
một chế độ tiến bộ với những nước là chỗ dựa cho độc tài và lạc hậu xã
hội.
Thứ ba, Việt Nam phải có tự do dân chủ. Chỉ
một thể chế dân chủ mới có thể huy động đại đoàn kết dân tộc và tạo
điều kiện cho dân giầu, nước mạnh.
Thật ra, kế hoạch tấn công Việt Nam trên mạng Sina ở đầu thế kỷ 21 khá
giống kế hoạch xâm lăng Việt Nam (đã thất bại xưa kia) của quân Mông Cổ
vào cuối thế kỷ 13. Lúc bấy giờ nhà Trần đã phát huy tinh thần Diên
Hồng để huy động toàn dân đánh thắng quân Nguyên Mông, mặc dù quân
Nguyên đã đánh chiếm toàn Châu Á, cộng với nửa Châu Âu. Câu hỏi đặt ra
là nhờ đâu mà dân tộc Việt Nam đã đánh thắng một đế quốc hùng mạnh như
vậy?
Thử thách hôm nay là cần biết dựa vào sức mạnh dân tộc để canh tân đất nước và tránh gây ra chiến sự với bất cứ quốc gia nào.
Nguồn: Việt Tân
|