Trần HùngXin nói
ngay rằng đã không có trường hợp "chuyển sang từ trần" nào cả trong
thời gian qua. Ở đây chỉ ghi lại những chi tiết đáng lưu ý trong chuyến
đi của thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng đến Bắc Kinh tuần rồi, nơi xứ sở
của những người tự xưng là "con trời". | Dũng và Ôn gia Bảo | Sau
cùng thì ông Dũng cũng đã đi sứ sang Tầu, công việc mà lẽ ra ông ta đã
phải làm ngay từ khi nhậm chức thủ tướng vào mùa hè năm 2006. Trong 2
năm vừa qua, ông đã đi nhiều nơi, Nhật, Mỹ, Âu… và vừa rồi, đến Úc.
Nhưng ông chưa một lần bệ kiến "Thiên triều". Điều này khiến có người
cho rằng ông thuộc phe theo Mỹ, nên không hạp với Tầu. Cũng có ý kiến
khác nói rằng ông không được sự tin tưởng của người anh lớn phương bắc,
nên họ chưa chịu tiếp ông. Sau cùng thì cả 2 bên đều đồng ý thu xếp
việc gặp gỡ này một cách thích hợp nhất: trong dịp tham dự hội nghị
ASEM 7 tổ chức ở Bắc Kinh, ông Dũng sẽ đến sớm vài ngày để được những
nhà lãnh đạo Trung cộng tiếp kiến. Như vậy, Bắc Kinh hài lòng vì không
phải nâng hình ảnh của CSVN lên ngang tầm với mình, mà Hà Nội cũng hể
hả vì với cái thế đàn em của mình, họ không thể mong đợi nhiều hơn.Đường
lên phiá Bắc bao giờ cũng gian nan, tuy nhiên trong chuyến đi này, ông
Dũng còn được đôi niềm an ủi. Bởi vì, ở Tầu, ông được ra vào vào bằng
cửa chính, không phải chui lòn cửa hậu như trong những cuộc công du
khác. Ngoài niềm vui này ra, chuyến đi của ông chỉ còn là những nỗi
nhọc nhằn.Nhọc nhằn đầu tiên vì lộ trình gian nan. Ông Dũng
không được bay thẳng đến Bắc Kinh mà phải "nhập cảnh" qua một cửa ải ở
phiá Nam. Ngày 21-10, ông đến tỉnh Hải Nam để tham dự "Diễn Đàn Doanh
Nghiệp Việt Nam - Trung Quốc". Tỉnh trưởng Hải Nam La Bảo Danh đã giới
thiệu về tình hình xây dựng và phát triển của đặc khu kinh tế Hải Nam
trong 20 năm qua. Tuy nhiên đây không phải là chủ đích chính. Việc buộc
ông Dũng phải ghé qua Hải Nam trước khi đến Bắc Kinh nhằm giảm nhẹ hơn
nữa tư thế của Nguyễn Tấn Dũng, đồng thời nhắc nhở ông Dũng 2 điều quan
trọng:- Thứ nhất, tỉnh Hải Nam có đơn vị hành chánh Tam Sa bao
gồm 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, mà Quốc vụ viện Trung Hoa đã ban
hành quyết nghị thành lập vào đầu tháng 12 -2007.- Thứ hai,
tỉnh Hải Nam còn có căn cứ hải quân bí mật Tam Á, là nơi đồn trú của
các tầu ngầm thuộc hạm đội Nam Hải của Trung cộng. Hạm đội này có khả
năng khống chế biển Đông, và theo một kế hoạch đã bị tiết lộ, thì đây
là lực lượng chủ lực trên biển trong một cuộc tấn công Việt Nam khi cần
thiết.Ngay sau đó, Nguyễn Tấn Dũng đã chứng kiến "lễ ký kết
thoả thuận hợp tác giữa chính quyền nhân dân tỉnh Hải Nam và Bộ Công
Thương Việt Nam". Việc Trung cộng thực hiện lễ ký kết bất tương xứng về
đẳng cấp như vậy, cho thấy họ vẫn luôn coi Việt Nam chỉ ngang hàng với
một tỉnh, huyện của Trung cộng! Đây là thói hành xử ngạo mạn quen thuộc
của Trung cộng đối với CSVN, mà Hà Nội vì đã quen với thân phận "chư
hầu" ăn sâu vào não trạng nên phải cúi đầu chấp nhận.Đến Bắc
Kinh, Nguyễn Tấn Dũng được gặp gỡ thủ tướng Trung cộng Ôn Gia Bảo và
chủ tịch Hồ Cẩm Đào. Những nhà lãnh đạo Trung cộng trong dịp này đã
buông ra những lời phát biểu đầy trịch thượng, được Tân Hoa Xã loan đi
nhưng báo chí quốc doanh của Hà Nội không dám tường thuật một chữ nào,
đại loại như: "Hai nước Trung - Việt phải nắm vững phương hướng đúng
đắn phát triển quan hệ hai nước, tăng thêm sự tin cậy chiến lược", và
rồi: "mối quan hệ phải theo phương thức sớm giải quyết những bất đồng
giữa hai bên… kịp thời trao đổi về vấn đề quan trọng trong quan hệ hai
nước, xử lý ổn thoả vấn đề tồn tại trong quan hệ hai nước, hết sức giữ
gìn đại cục hữu hảo Trung Việt"… Trước những lời huấn dụ của lãnh đạo
Trung cộng, Nguyễn Tấn Dũng đã bầy tỏ tấm lòng quy phục của mình bằng
cách nhắc lại 16 chữ vàng do Giang Trạch Dân đề ra xưa kia: “Láng giềng
hữu nghị, Hợp tác toàn diện, Ổn định lâu dài, Hướng tới tương lai”,
cũng như "4 tốt" mà Hồ Cẩm Đào vừa thêm sau này: “Láng giềng tốt, Bạn
bè tốt, Đồng chí tốt và Đối tác tốt.”Nói chung, thái độ đớn hèn
của Hà Nội trước Trung cộng đã được thể hiện rõ nhất qua lời phát biểu
của Nguyễn Tấn Dũng như sau: “Đảng, Chính phủ và nhân dân Việt Nam
trước sau như một luôn hết sức coi trọng, chân thành mong muốn tăng
cường quan hệ hữu nghị với Trung quốc và sẽ làm hết sức mình để vun đắp
cho quan hệ giữa hai Đảng, hai nước ngày càng phát triển vững chắc”.
Vẫn là giọng điệu của cái thời nhận AK của Trung cộng để đem quân đi
đánh miền Nam!Thông cáo chung sau đó cho biết, hai bên đã ký
kết với nhau 8 văn kiện, trong đó có việc thành lập một đường giây điện
thoại "nóng". Với phương tiện vừa thiết lập, lãnh đạo Trung Nam Hải sẽ
nắm vững tình hình Việt Nam hơn, đồng thời sẽ ban hành mệnh lệnh trực
tiếp và nhanh chóng hơn đến những "đối tác" tại Hà Nội. Những vấn đề
khác được đề cập đến trong bản thông cáo chung liên quan đến việc "phát
triển mối quan hệ láng giềng hợp tác hữu nghị", "tăng cường hợp tác
kinh tế thương mại", "triển khai quan hệ đối tác hợp tác chiến lược
toàn diện", "hoàn thành công tác phân giới trên bộ", "thực hiện tốt
Hiệp định phân định Vịnh Bắc Bộ và Hiệp định hợp tác nghề cá Vịnh Bắc
Bộ", "gìn giữ hòa bình ổn định ở Biển Ðông"…Nhưng đó chỉ là lớp sơn hào nhoáng bên ngoài. Thực tế là hoàn cảnh đau thương cho phiá Việt Nam.Trước
tiên là tình hình giao thương giữa 2 nước. Trung cộng là đối tác thương
mại quan trọng của Việt Nam sau Hoa Kỳ. Trung cộng nhập 15%, so với Hoa
Kỳ nhập 20% hàng hoá xuất cảng của Việt Nam. Tuy nhiên trong khi cán
cân thương mại với Hoa Kỳ nghiêng về phiá Việt Nam, thì trong việc giao
thương với Trung cộng, Việt Nam luôn bị thâm thủng nặng nề: năm 2006 là
3,8 tỷ đô la, năm 2007 lên đến 9 tỷ, và năm nay lên đến 13 tỷ đô la.
Nếu gia tăng kim nghạch mậu dịch lên đến 25 tỷ đô la vào năm 2010 như
Trung cộng vừa đòi hỏi, thì tất cả khối ngoại tệ dự trữ 20 tỷ đô la của
Việt Nam chỉ vừa đủ để bù đắp cho khoản nhập siêu của Việt Nam. Ngoài
ra chưa nói đến việc hàng lậu xâm nhập gây thiệt hại rất lớn cho Việt
Nam về mặt thuế quan. Hay vấn đề phẩm chất độc hại của hàng hoá Trung
cộng mà giới tiêu thụ Việt Nam phải gánh chịu.Về vấn đề đất
đai, lãnh hải, Việt Nam vẫn tiếp tục là phía bị thiệt thòi. Nhu cầu
chiến lược về quốc phòng và kinh tế của Trung cộng là khống chế biển
Đông và chiếm đoạt nguồn tài nguyên to lớn trong vùng biển này. Vì thế,
trong những năm gần đây Bắc Kinh đã khai thác thế mạnh về quân sự và
kinh tế để gia tăng áp lực trong các mối quan hệ với Hà Nội, đặc biệt
về lãnh thổ, các hải đảo và biển Đông. Trung cộng liên tục lấn át Hà
Nội theo kiểu "Cái gì của tôi là của tôi. Cái gì của anh mình xài
chung". Thoả thuận chung nói trên quy định cho Trung cộng được cùng
tuần tra, cùng hợp tác đánh bắt hải sản, cùng thăm dò dầu và gas, cùng
khai thác dầu hỏa… trong vịnh Bắc Bộ. Còn ngoài biển Đông là khu vực mà
Trung cộng đang khống chế, thì Việt Nam phải "nỗ lực gìn giữ tình hình
ổn định" cũng như "không được có hành động làm phức tạp hóa hoặc mở
rộng thêm tranh chấp".Thoả thuận chung cũng bầy tỏ "sự hài lòng
đối với việc hoàn thành công tác phân giới trên bộ", tuy nhiên trên
thực tế có nhiều điểm quan trọng về vấn đề này vẫn còn bị dấu diếm. Hà
Nội vẫn luôn chống chế rằng sự mất mát là rất nhỏ căn cứ theo hiệp ước
Pháp-Thanh. Phải chăng họ tối tăm đến độ không nhận ra rằng, chính hiệp
ước đó đã gây thiệt hại lãnh thổ rất nhiều cho Việt Nam, vì chính quyền
thực dân Pháp lúc đó đã đánh đổi đất đai của Việt Nam để được hưởng đặc
quyền giao thương với Trung Hoa.Đó là những gì mà Nguyễn Tấn
Dũng đã thu lượm được trong chuyến đi Bắc Kinh vừa qua. Tất cả chỉ là
những thoả thuận bất tương đồng. Trước những đe dọa đến từ cả trong lẫn
ngoài, những người lãnh đạo CSVN luôn chọn lựa những giải pháp có mục
tiêu bảo vệ quyền lợi cá nhân và củng cố chế độ độc tài, bất kể nó gây
thiệt hại to lớn cho đất nước. Đối với một chính quyền như vậy, người
dân Việt Nam khó có thể để số phận của đất nước nằm trong bàn tay của
họ.Nguồn: Việt Tân
|