Lê Vĩnh
Ngày 19 tháng giêng năm 1974, Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa. Ngay ngày
hôm sau, tổng thống Việt Nam Cộng Hoà lúc đó là ông Nguyễn Văn Thiệu,
đã gửi thư đến nguyên thủ những quốc gia tham dự hiệp định Paris năm
1973 tố cáo việc lấn chiếm này, và yêu cầu những nước đó can thiệp, như
tinh thần của hiệp định Paris đã nêu lên. Đồng thời chính phủ Việt Nam
Cộng Hoà tung ra cuốn bạch thư, với đầy đủ chứng cớ lịch sử, xác định
chủ quyền của Việt Nam trên các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa; cũng
như tố cáo sự xâm lược của Trung Quốc trên các diễn đàn quốc tế. Trong
khi đó thì các lãnh tụ Cộng Sản Việt Nam hoàn toàn im lặng. Một thái độ
được xem như mặc nhiên đồng tình với sự lấn chiếm của Trung Quốc như đã
từng đồng tình qua bức công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958. Tận dụng thái
độ đồng tình làm ngơ đó của Hà Nội, mười bốn năm sau khi chiếm Hoàng
Sa, Trung Quốc tiếp tục lấn chiếm Trường Sa. Xem như đó là những hải
đảo của họ bị Việt Nam tạm chiếm, mà họ phải thu hồi về, theo đúng tinh
thần bức công hàm Phạm Văn Đồng.
Trong đó, chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ủng hộ lãnh hải của
Trung Quốc bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Trận hải
chiến Trường Sa đã xẩy ra ngày 14-3-1988. Trong khi máu của các chiến
sĩ Hải Quân Nhân Dân hoà cùng nước biển Đông để bảo vệ những hải đảo
của tổ quốc, thì lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam tiếp tục giữ thái độ
im lặng khiếp nhược trước kẻ thù xâm lược.
Tàu HQ505 (trên) và HQ604 (dưới) của Hải quân Nhân dân Việt Nam bị trúng đạn tàu địch trong trận hải chiến Trường Sa 14/3/88
Trong bài bút ký nhan đề "Một Trang Sử Anh Hùng, Một Thời Kỳ Nhục Nhã",
gửi cho đài Chân Trời Mới vào mùa thu năm ngoái, một sĩ quan cao cấp
của Hải Quân Nhân Dân đã từng tham dự trận hải chiến Trường Sa, qua bút
hiệu Phạm Trung Trực, đã kể lại tình hình vô cùng căng thẳng tại vùng
biển Trường Sa từ cuối năm 1986, với những vụ gây hấn, lấn chiếm của
Trung Quốc, nhưng lãnh đạo Hà Nội vẫn một mực câm nín ra sao. Tác giả
Phạm Trung Trực cho biết (xin trích): "Bộ Tư Lệnh hải quân liên
tục báo cáo lên trên xin ý kiến chỉ đạo. Một trong những nội dung đề
nghị cấp trên giải đáp ngay: Trung Quốc là bạn hay thù. Chúng đánh ta,
ta có đánh trả không? Cấp trên vẫn im lặng hoặc trả lời không rõ ràng.
Đau đớn thay cho Tổ Quốc ta, chính vào thời điểm đó, trong lúc bọn bành
trướng Bắc Kinh đã lộ rõ dã tâm xâm lược thì lãnh đạo đất nước với sự
thao túng của Lê đức Anh, Ủy viên Bộ Chính Trị, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng
đang tìm cách bắt tay với lãnh đạo Trung Quốc để âm mưu thực hiện cái
gọi là “Giải pháp đỏ” ở Căm pu Chia…". (hết trích)
Qua bút ký này, bên cạnh tình hình tổng quát, tác giả Phạm Trung Trực
tường thuật một số chi tiết về trận Hải chiến Trường Sa, trong đó có
đoạn cảm động như sau: "6
giờ ngày 14-3-1988, bọn Trung Quốc thả 3 thuyền nhôm và 40 quân đổ bộ
lên đảo. Bọn Trung Quốc dựa vào thế quân đông tiến đến giật cờ ta. Lập
tức thiếu úy Trần Văn Phương, hạ sỹ Nguyễn Văn Lanh cùng đồng đội anh
dũng xông lên giành lại cờ.” . Trần Văn Phương đã hô to ’Thà
hy sinh chứ không chịu mất đảo. Hãy để cho máu của mình tô thắm lá cờ
truyền thống của Quân chủng hải quân anh hùng. Tổ quốc Việt Nam muôn
năm’. Tàu TQ khai hoả vào tàu VN
Lính TQ xuống xuồng con để đổ bộ lên bãi Gạc Ma
Tác giả Phạm Trung Trực đã xót xa tự hỏi rằng,
không hiểu những người lãnh đạo cộng sản ở Hà Nội có nghe được những
tiếng hô thống thiết đó hay không. Với những gì đã diễn ra từ 21 năm
qua, một điều có thể khẳng định được là, sự hy sinh của 64 chiến sĩ Hải
Quân Nhân Dân ở Trường Sa năm 1988, cũng như của hàng chục ngàn chiến
sĩ Việt Nam ở biên giới phía bắc trước đó, đều đã bị lãnh đạo cộng sản
phản bội qua những hiệp ước trên đất liền và trên biển mà Hà Nội đã ký
kết, dâng nạp thêm cho Bắc Kinh những phần đất phần biển khác của Tổ
Quốc. Năm ngoái, khi viết bút ký về trận hải chiến Trường Sa , tác giả
Phạm Trung Trực đã ghi lại nỗi niềm cay đắng, có lẽ là của toàn thể dân
tộc Việt Nam, như sau : "Thật kỳ lạ, đúng 20 năm sau, lịch sử lại
lập lại một trang bi thảm trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.
Năm 2008 này, khi nhân dân ta, đặc biệt là tầng lớp thanh niên, sinh
viên biểu tình tỏ thái độ phản đối bọn Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa -
Trường Sa thì lãnh đạo Đảng vẫn như vô cảm, thậm chí còn cho công an
đàn áp dã man, bắt bỏ tù nhiều thanh niên yêu nước dám hy sinh vì Tổ
quốc thân yêu".
Hai mươi mốt năm đã trôi qua, nhưng những tiếng hô thống thiết của
Thiếu úy Trần Văn Phương năm nào ở vùng biển Trường Sa như vẫn còn vang
vọng đâu đây, nhắc nhở mọi người Việt Nam, đặc biệt là các chiến sĩ
trong Quân Đội Nhân Dân, về nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc của con dân nước
Việt, chứ không bảo vệ cái đảng đã và đang phản bội lại sự hy sinh của
các chiến sĩ đã nằm xuống trên các tuyến đầu của tổ quốc trong sứ mạng
bảo toàn lãnh thổ của cha ông Việt Nam để lại.
Lê Vĩnh
Nguồn: Radio Chân Trời Mới
|