Ngô Nhân Dụng
Trong
tuần trước tôi đang ở Montréal, Canada, thì báo Người Việt đăng lá thư
của bạn đọc ký tên là Cường, trong đó có câu: “Tôi tôn trọng cái gọi là
Việt Nam Cộng Hòa của các bạn, nhưng tôi không đồng ý với cái cách các
bạn đang làm đó là bôi xấu Việt Nam, nơi cha sinh mẹ đẻ của các bạn,
nơi mà những người thân, đồng bào của các bạn đã phải chịu đựng nhiều
mất mát, nỗi đau và cả xương máu để giành lấy nền độc lập tự do cho thế
hệ ngày nay. Tại sao các bạn không tự hỏi nhân dân Việt Nam muốn một
nhà nước hoàn toàn độc lập do chính người dân mình xây dựng nên hay họ
muốn nhà nước có một nước khác đứng ở phía sau họ chỉ đạo?”
Người
viết thư này có vẻ thuộc “diện” các anh chị em làm “công tác tư tưởng,
văn hóa” của đảng Cộng Sản ở trong nước, mà lâu lâu vẫn viết email cho
các tờ báo ở nước ngoài. Tòa soạn Người Việt cho biết đã nhận được
nhiều thư của các độc giả khác để trả lời anh bạn tên Cường - có hai
bức thư đăng trong cùng số báo này.
Nhận xét thứ nhất là những
người có ý kiến chỉ trích đảng Cộng Sản Việt Nam không phải đều là
những người của chế độ Việt Nam Cộng Hòa cũ, hoặc muốn phục hồi một
nước Việt Nam Cộng Hòa dưới vĩ tuyến 17 như trước năm 1975! Gán ghép
như vậy là các bạn vẫn bám víu lấy quá khứ! Trong tòa báo này có những
bạn trẻ còn chưa mười tuổi khi chế độ Việt Nam Cộng Hòa chấm dứt năm
1975. Những người lớn tuổi hơn cũng không hề có ý muốn lập lại một
chính phủ Việt Nam Cộng Hòa cũ ở Sài Gòn.
Nhưng tỏ ý tôn trọng
chế độ Việt Nam Cộng Hòa là một thiện chí đáng khen. Việt Nam Cộng Hòa
là một chế độ mà vào năm 1975 có 15, 17 triệu người dân miền Nam đã
sống. Nếu ai muốn tỏ ý tôn trọng thì nên nói với những người dân còn
đang sống đó, và con cháu họ. Vì chính họ đang gánh chịu hậu quả của sự
thay đổi chính trị. Nếu “tôn trọng chế độ Việt Nam Cộng Hòa” thì trước
hết hãy tranh đấu làm sao cho chế độ “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa” bây
giờ cũng được tự do đôi chút, ít nhất dễ thở bằng như thời trước 1975!
Giảm bớt tham nhũng khoảng 90% cho ngang bằng thời Việt Nam Cộng Hòa
thì dân sẽ mừng vô cùng, cả dân miền Nam lẫn dân miền Bắc. Làm sao cho
học sinh trung, tiểu học vào trường công không phải đóng học phí, người
bệnh đến nhà thương không phải mang theo bịch ni lông, không phải mua
bông gòn, không cần hối lộ y tá, bác sĩ; đó là một cách tỏ lòng tôn
trọng lối sống thời Việt Nam Cộng Hòa đấy. Tăng mức sống cho các giáo
viên lên bằng được thời Việt Nam Cộng Hòa thì rất nhiều vấn đề giáo
dục, đạo đức học đường sẽ được cải thiện. Hãy bảo vệ các quần đảo ngoài
khơi như các chiến sĩ hải quân Việt Nam Cộng Hòa đã bảo vệ.
Chính
những người dân trong nước đã sống qua trước 1975 bây giờ đang nuối
tiếc chế độ Việt Nam Cộng Hòa; hơn là những người Việt sống ở nước
ngoài. Cứ cho họ được nói tự do, tự do cho bằng thời trước 1975 thôi
chưa cần nhiều hơn, thì họ sẽ nói hết cho mà nghe. Ngược lại, những
người Việt ở nước ngoài, bây giờ nếu nhớ lại chế độ Việt Nam Cộng Hòa
họ sẽ thấy chế độ đó còn đầy những khuyết điểm. Họ tự bảo nhau đáng lẽ
mình phải sửa đổi chế độ cho tốt hơn ngay từ thời đó mới phải.
Có
thể quả quyết với các bạn: Ở nước ngoài không ai nuối tiếc để muốn xây
dựng một chế độ Việt Nam Cộng Hòa y như cũ. Trái lại, nếu được sống
dưới chế độ đó lần nữa, người ta biết cách làm sao cải thiện chế độ cho
tốt hơn, vì bây giờ đã học được nhiều kinh nghiệm mới. Nhưng chỉ trong
một chế độ tự do dân chủ thì người dân mới có cơ hội thay đổi. Còn
trong chế độ đảng trị, độc quyền, chuyên chế thì khó lắm!
Ðiều
cần “đả thông” thứ nhì là những người Việt sống ở nước ngoài, trong đó
những người viết trên tờ báo này, không ai nỡ lòng nào “bôi xấu Việt
Nam, nơi cha sinh mẹ đẻ” của họ cả. Các bạn có thấy người ta vẫn làm lễ
giỗ Tổ Hùng Vương, diễn hành ngày kỷ niệm Hai Bà Trưng tuẫn tiết hay
không? Có biết mỗi năm ngày Trung Cộng chiếm Hoàng Sa người Việt ở
California, ở Florida vẫn tưởng niệm các chiến sĩ bỏ mình khi bảo vệ tổ
quốc hay không? Biết bao nhiêu độc giả thổn thức khi đọc những bài viết
về quê hương Bến Tre trên báo Người Việt; hay bài tường thuật cảnh hội
Bắc Ninh nghe tiếng Quan Họ ở ngay Tiểu Sài Gòn; các bạn biết hay
không? Khi đọc một bài phóng sự ở Việt Nam, có biết bao nhiêu độc giả
Người Việt viết thư hỏi địa chỉ Bà Chín để giúp bà tiếp tục việc nuôi
dưỡng các cụ già, các bạn biết hay không? Trời đất ơi, có người Việt
Nam nào lại nỡ lòng bôi xấu nước Việt Nam?
Ðảng Cộng Sản Việt
Nam có lối vu vạ là ai không đồng ý với chế độ Cộng Sản tức là “chống
lại nước Việt Nam!” Ai chỉ trích các chính sách của đảng Cộng Sản là
gán cho họ tội “bôi xấu nước Việt Nam!” Lối vu oan giá họa đó do hàm ý
là nước Việt Nam là sở hữu của đảng Cộng Sản. Ai chống họ là chống cả
nước Việt Nam! Trong chế độ quân chủ chuyên chế người ta đề cao “trung
quân,” lòng trung thành với vua là tuyệt đối. Hồ Chí Minh đề ra khẩu
hiệu “Trung với Ðảng.” Nghiễm nhiên, đảng thay thế cho vua, hễ ai viết
đến “đảng” là phải viết hoa.
Ở các nước quân chủ lập hiến như
Thái Lan, Nhật Bản bây giờ, người dân phải tôn kính nhà vua, vì họ là
biểu tượng của quốc gia. Nhưng người dân vẫn có quyền chỉ trích, đả phá
các người làm thủ tướng, làm quan chức từ lớn đến nhỏ. Ở Việt Nam có
nhà báo nào dám đả kích mấy ông Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng hay
không? Người nào viết chỉ trích Huỳnh Ngọc Sĩ hay Bùi Tiến Dũng, Nguyễn
Việt Tiến tức là bôi xấu đảng, cũng gán cho người ta tội nói xấu nước
Việt Nam hay chăng? Khi nhà văn Dương Thu Hương viết chuyện tả cảnh
“lãnh tụ vĩ đại” có cô đào nhí bị đàn em cướp mất rồi đem giết, như thế
là bà bôi xấu nước Việt Nam hay sao? Khi bà Trần Khải Thanh Thủy “chửi”
bọn cường quyền đã cho bọn côn đồ tới đổ “Tư tưởng Hồ Chí Minh” đầy
trước cửa nhà bà, như vậy là bà chống lại nước Việt Nam, bôi xấu nước
Việt Nam, hay là chỉ chửi bọn du côn mà cái chế độ bọ xít thuê mướn cho
quấy nhiễu bà? Có bao nhiêu chế độ quân chủ tàn ngược tới như vậy? Bây
giờ các bạn còn muốn khuyên bảo người Việt sống ngoài vòng kiểm tỏa
cũng không được nói lên những lời nói ngược với lỗ tai của đảng hay sao?
Lá
thư của anh Cường nhắc tới những “thân nhân,”những “đồng bào... đã phải
chịu đựng nhiều mất mát, nỗi đau và cả xương máu để giành lấy nền độc
lập tự do cho thế hệ ngày nay.” Hãy hỏi những nhà văn Trần Khải Thanh
Thủy, Dương Thu Hương, các nhà báo Nguyễn Vũ Bình, Ðiếu Cầy, nhạc sĩ Tô
Hải, giáo sư Hà Sĩ Phu, hãy hỏi xem thế hệ của họ và các con em của họ
được hưởng thứ “độc lập, tự do” như thế nào? Các vị trên không ai liên
can gì tới chế độ Việt Nam Cộng Hòa cả. Một nước mà các sinh viên không
được phép bầy tỏ nỗi uất ức khi đất đai của tổ tiên bị chiếm đoạt, giới
trí thức không được phép trình bày trước quốc dân mối lo khi tài nguyên
bị đem bán, môi trường bị đe dọa; như vậy có độc lập và có tự do hay
không? Hay là chỉ có những người thuộc giai cấp thống trị như Bà Hai
Tâm mới có tự do, vì tất cả nước Việt Nam bây giờ thuộc về họ, họ tha
hồ khai thác?
Cuối cùng, các vị trong ban tư tưởng, văn hóa đặt một câu hỏi nữa khi viết thư cho báo Người Việt:
“Tại
sao các bạn không tự hỏi nhân dân Việt Nam muốn một nhà nước hoàn toàn
độc lập do chính người dân mình xây dựng nên hay họ muốn nhà nước có
một nước khác đứng ở phía sau họ chỉ đạo?” Câu hỏi này rất hay, xin
mang phổ biến cho tất cả đồng bào trong nước cùng đọc. Và nên tổ chức
những cuộc hội thảo khắp nước để bàn về vấn đề này.
Ðề tài thảo luận là: Chúng ta muốn có một nhà nước độc lập, bảo vệ chủ quyền đối với nước ngoài hay không?
Những
người làm báo Người Việt lúc nào cũng chủ trương nước Việt Nam phải độc
lập, guồng máy nhà nước là của mọi người dân Việt chứ không do một nhóm
độc quyền nào cả, do đó nhà nước phải do chính người dân Việt xây dựng
để phục vụ người Việt. Vậy làm thế nào để mọi người dân Việt Nam có cơ
hội xây dựng một nhà nước Việt Nam của chính họ?
Theo kinh
nghiệm lịch sử loài người, dân chúng phải được tự do ứng cử, tự do bầu
cử. Chỉ khi nào người dân được tự do chọn những người nắm quyền, thì
lúc đó đất nước mới là của họ, họ là chủ nhân. Còn như cứ giữ chế độ
độc tài theo lối Xít Ta Lin, Mao Trạch Ðông, Hồ Chí Minh, thì sao? Thì
nhà nước chỉ là dụng cụ của đảng Cộng Sản, của những người như chị em
bà Hai Tâm, cho họ sử dụng guồng mày nhà nước như của riêng họ. Xin
lỗi, chúng tôi không có ý “bôi xấu” chị em bà Hai Tâm. Ông bà Hai Tâm
mà tôi không quen biết có thể là những người hiền lành, lương thiện,
với lòng yêu nước thương nòi. Nhưng khi đảng Cộng Sản cho họ cơ hội mua
đất với giá rẻ do nhà nước bán, họ không mua là họ dại! Cái nhà nước
này do đảng của họ nắm trong tay, như một người có con bò thì tha hồ
vắt sữa. Có tới 40 đứa nó đang chia nhau ăn, mua đất công với giá rẻ
mạt, tại sao mình lại phải nhịn không ăn?
Tới lúc được bán lại
cho nhà nước những mảnh đất cũ, với giá đắt gấp 10 lần, 20 lần, mà ông
bà Hai Tâm vẫn không chịu bán; chắc là vì họ nghĩ có anh em làm lớn còn
giúp họ vắt ra được nhiều sữa hơn, tội gì không chờ ngày ăn nhiều hơn
nữa? Trong một xã hội mà nhìn chung quanh thấy toàn những thằng ăn cướp
trắng trợn làm giầu, toàn những cháu ngoan Bác Hồ chia chác nhau của
công, họ đâu biết có một nền luân lý nào khác để mà theo?
Bây
giờ lại tới lời nhắc nhở nói rằng người dân Việt Nam chỉ “muốn nhà nước
có một nước khác đứng ở phía sau họ chỉ đạo.” Xin hỏi các bạn rằng có
bao giờ các bạn thấy trong những tờ báo, trên các đài phát thanh của
người Việt Nam sống ở hải ngoại có thấy ai muốn Việt Nam “có một nước
khác đứng ở phía sau họ chỉ đạo” hay không? Báo Dân Chủ và Phát Triển ở
Ðức mong nhà nước Việt Nam mời cố vấn Ðức chỉ đạo hay không? Nhóm Thông
Luận ở Pháp, nhóm Dân Việt ở Úc, Thời Báo ở Canada; có ai muốn cố vấn
các nước tới đó chỉ đạo cho một nhà nước Việt Nam trong tương lai hay
không?
Như vậy thì những người nào muốn nhà nước Việt Nam “có
một nước khác đứng ở phía sau họ chỉ đạo?” Ðiều này nên hỏi thẳng các
ông Nông Ðức Mạnh, Nguyễn Minh Triết và Nguyễn Tấn Dũng.
Nếu họ ấm ớ không nói được thì xin hỏi các ông Ðiếu Cầy, bà Trần Khải Thanh Thủy, vì đó là những người dám nói thẳng!
Chớ
nên vu cáo người Việt khác là không yêu nước Việt Nam bằng mình và bôi
xấu nước Việt Nam. Chính những người dựng lên một chế độ độc quyền tham
nhũng, độc quyền thối nát, dùng chính sách tàn bạo khiến cho hàng triệu
người Việt phải liều chết bỏ nước ra đi; chính đó là bọn người đã bôi
xấu nước Việt Nam. Chính bọn người dựng lên một nhà nước toàn những
thằng ăn cắp, ăn cắp cả tiền viện trợ cho dân Việt khiến các chính phủ
cho tiền phải đưa công dân nước họ ra tòa làm gương; chính đám người đó
là những kẻ đang làm xấu mặt dân tộc Việt Nam trên khắp thế giới!
Ngô Nhân Dụng
|