Ngày nay, thời buổi công nghệ thông tin bùng nổ,
trên các phương tiện truyền thông đại chúng, đâu đâu cũng thấy có những
lời cảnh báo chó cắn, hoặc cảnh giác mùa chó cắn, đề phòng tai nạn chó
cắn, coi chừng chó cắn, nhập viện vì chó cắn, chết vì chó cắn, báo động
mùa chó cắn, mẹo tránh bị chó cắn, coi chừng chó cắn, báo động tình
trạng chó cắn, vv và vv…. Nhiều gia đình nuôi chó cũng cảnh báo cho
khách biết “nhà có chó dữ”.
Khi nghe hoặc xem được những thông
tin như vậy, mọi người ai ai cũng đề phòng mỗi khi nhìn thấy chó, nhất
là khi đến nhà ai đó có việc gì, trước hết phải tìm hiểu xem nhà ấy có
chó hay không? Khi đặt chân vào ngõ luôn luôn đề phòng chó cắn, vì mọi
người ai cũng sợ chó.
Mỗi khi chủ chó dắt chó đi dạo phải đeo
cho con chó cái rọ vào mõm để nó khỏi cắn người khác. Ngay cả chó
nghiệp vụ khi dắt đi người ta cũng đeo cho nó một cái rọ mõm để tránh
xẩy ra tai nạn do chó cắn.
Sau khi đọc bài “Khi Công an làm
cẩu xực, một linh mục bị công an cắn”, mới đọc nhan đề tôi hiểu là “chó
cảnh sát” (khuyển cảnh), tôi nghĩ là chuyện khôi hài chỉ đọc cho vui,
không ngờ “chuyện thật như bịa” Khi đọc hết bài tôi thấy quá nực cười,
tôi mới biết nội dung của bài viết đưa thông tin “công an xã Đọi Sơn
cắn linh mục”.
Đó là Cha Giuse Trần Bình Trọng hiện đang coi
sóc giáo xứ Bút Đông, thuộc xã Châu Giang, Duy Tiên, Hà Nam, kiêm giáo
xứ Đồng Bào, Động Linh, Mang Sơn, Yên Mỹ, Ngọc Thị, Lảnh Trì và giáo xứ
Dưỡng Thọ. Giáo họ Trung Tín thuộc giáo xứ Dưỡng Thọ, xã Đọi Sơn, huyện
Duy Tiên, Tỉnh Hà Nam.
Nhà thờ giáo họ Trung Tín đã bị chiếm dụng từ năm 1960. Nên Cha đến thăm để tìm cách nâng đỡ và đưa giáo họ này đi lên.
Khi
ngài đến thăm giáo họ Trung Tín mà ngài đang coi sóc, ngài nghĩ khu đất
của nhà thờ họ lẻ, có ai nuôi chó đâu mà đề phòng. Hơn nữa trên các
phương tiện truyền thông đại chúng, chưa bao giờ có một lời cảnh báo,
“đề phòng công an cắn” mà chỉ có cảnh báo “đề phòng chó cắn”, nên cha
cũng chẳng cần đề phòng, vì vậy mới bị công an cắn.
Chó là
loài vật được thuần hoá từ bao đời nay, nó rất gần gũi với con người,
ai ai cũng biết, nhà nhà đều nuôi chó, ông chủ mỗi khi ăn xong lại vứt
cho nó miếng xương, nên nó rất trung thành với chủ. Nhưng khi gặp người
lạ là nó cắn liền, không phân biệt già trẻ, chức vụ, chính lúc đó chúng
thể hiện thú tính của chúng.
Cha Giuse Trần Bình Trọng đến
thăm giáo họ Trung Tín, bị viên công an xã Đọi Sơn cắn vào tay, khi làm
việc với trưởng CA xã thì ông ta đưa ra luận điệu hết sức phi lý: “xin
cụ thông cảm, vì khu vực của viên công an kia phụ trách có nhiều SIDA
nghiện hút tập trung, cho nên thấy khách lạ đến là giữ xe”.
Thấy người lạ đến là giữ xe, sinh sự. Không khác gì một con chó được ăn
đã trung thành với chủ, thấy người lạ đến là xô ra cắn, không phân biệt
người tốt người xấu, không phân biệt người ngay, kẻ gian.
Yêu Sự Thật
|