Kính gửi: Ngài Đại sứ Hợp chúng quốc Hoa Kỳ tại Hà Nội Michael Michalak
Về vấn đề tự do tôn giáo ở Việt Nam
Thưa ngài Đại sứ, tôi hân hạnh viết thư cho cho ngài Đại sứ Hợp chủng
quốc Hoa Kỳ, một quốc gia có 44 đời Tổng Thống đặt tay trên Kinh Thánh
để tuyên thệ nhậm chức; một quốc gia có phương châm, nhưng trước hết,
IN GOD WE TRUST.
Vậy nên, Hoa kỳ trở nên một quốc gia văn minh hàng đầu thế giới, nhờ tự do tôn giáo.
Tôi hân hạnh được tới thăm tư gia của ngài ở số 18 Tôn Đản, Hà Nội, để
có dịp tiện biếu ngài cuốn Kinh Thánh quí báu vô ngần, bản tiếng Việt.
Tôi cho rằng Quyển Sách ấy đem hai dân tộc Việt, Mỹ xích lại gần nhau
hơn, bằng chứng là hai bản Tuyên ngôn 1776 và 1945 bất hủ.
Thưa ngài đại sứ! Tôi thật sự thất vọng khi theo dõi phát biểu của ngài tại Cali hôm 6/6,
về tự do tôn giáo tại Việt Nam, qua đài RFA. Dường như ngài thấy buồn
nản vì nhiệm kỳ công tác quá dài ở Việt Nam, một quốc gia bạo ngược và
ô nhiễm môi trường? Tôi thật sự kinh ngạc khi ngài đại sứ thách thức
thính giả, rằng họ có thể đề nghị Tổng thống Hoa Kỳ cho ngài “take me
out” Việt Nam.
Tôi thành thật lấy làm tiếc về những lời phát biểu tiêu cực của ngài.
Nếu thực sự sống ở Việt Nam quá khó khăn cho ngài, tôi nghĩ ngài có thể
dùng cách khác để ra khỏi Việt Nam thì hơn.
Ngài cho rằng “Bộ ngoại giao Mỹ không đủ bằng chứng để đưa Việt Nam trở
lại danh sách CPC” là thiếu thực tế. Tôi tin rằng là một người Mỹ chân
chính, ngài thừa hiểu rằng Việt Nam chúng tôi chỉ có tự do tôn giáo,
một khi điều 4 Hiến pháp hiện hành được phế bỏ. Mọi cuộc
đàn áp tôn giáo ở Việt Nam chúng tôi, đều bắt nguồn từ đều 4 hiến pháp cộng sản.
Tôi tin rằng là người Mỹ, ngài biết điều đó.
Tôi cho rằng không phải thiếu bằng chứng để đưa Việt Nam trở lại danh
sách CPC, nhưng chính là ngài đại sứ đã thiếu trách nhiệm hoặc một điều
gì đó tệ hơn thế. Nhân dịp này, xin cho tôi nhắc lại một số trường hợp
đàn áp tôn giáo cụ thể mà chính tôi đã bày tỏ cho các viên chức của
ngài, cũng như chính mình ngài.
1/ Trường hợp chấp sự Hội thánh Đấng Christ của người Khờ me tại Trà
Vinh, Thạch Thanh Nô bị công an đánh chết sau buổi nhóm cầu nguyện Chúa
nhật ngày 5/4/2009. Dưới áp bức của công an, gia đình và Hội Thánh đã
buộc phải hỏa táng chấp sự Thạch Thanh Nô sau ba giờ bị đánh chết. Bộ
công an phủ nhận Thạch Thanh Nô là Cơ đốc nhân va cho rằng Nô tự ngã xe
máy và chết. Nhưng Hội Thánh có đầy đủ hình ảnh lễ báp tem và chứng cớ
công an khủng bố chấp sự Thạch Thanh Nô vì niềm tin tôn giáo, 69 người
khác gồm mục sư, truyền đạo và tín hữu Hội thánh Đấng Christ của người
Khờ me bị hành hung, chỉ vì thờ phượng Chúa.
2/ Mục sư Nguyễn Công Chính và gia đình ông bị đánh đập thường xuyên
suốt nhiều năm qua, chỉ vì ông cứ hầu việc Chúa giữa vòng các dân tộc
Việt Nam. Bản thân mục sư Chính bị đánh dập mắt, vợ bị đánh chảy máu,
con bị tông xe nứt sọ… rồi không cấp chứng minh thư, hộ khẩu, không
khai sinh cho con để được đi học. Hiện bay giờ công an bao vây nhà mục
sư Chính, đi ra chợ cũng không cho đi, cũng không cho tín đồ tới nhà,
nghĩa là nội bất xuất, ngoại bất nhập. Vừa qua, Bộ công an bắt Ms Chính
12 ngày (từ 14/5 đến 26/5) không có lệnh bắt, cũng không có lệnh tha.
3/ Mục sư nhiệm chức Hmrek (còn gọi là Y Brek, Siu Ybrek), quản nhiệm
Hội thánh Đấng Christ tại xã Ia khươl, huyện Chư pẳl, tỉnh Gia Lai. Ông
bị liệt và câm, trở về từ xà lim Ba Sao, Nam Hà sau nhiều năm tù, nhưng
không có giấy ra trại. Xe cứu thương của trại tù đưa về trong tình
trạng gần chết, hiện chúng tôi đưa đến điều trị tại Phòng Chẩn trị Y
học cổ truyền Thiên An, 70/5, kp 9, P.Tân Biên, TP Biên Hòa, tỉnh Đồng
Nai.
4/ Giáo sĩ Lê Duy Bắc bị công an đánh gẫy tay giữa thủ đô Hà Nội,
bây giờ khối kim loại bó tạm cánh tay của công an còn nằm trong tay
giáo sĩ. Thầy Bắc từng bị công an đánh trước nhà khách chính phủ Việt
Nam, bên hồ Gươm cách nhà riêng của ngài, chắc không quá 1 km. Giáo sĩ
Lê Duy Bắc bị công an Hà Nội đánh nhiều lần, chính tay tôi đã viết thư cho ngài, cả thế giới này biết, tôi không nghĩ là ngài quên.
5/ Trường hợp cá nhân tôi (mục sư Thân Văn Trường) bị ngược đãi rất
nhiều. Tôi đã bày tỏ trực tiếp với ngài. Tôi vẫn còn nhớ lời ngài hứa
với tôi hôm 23/10/2007, rằng ngài quan tâm và can thiệp giùm tôi. Từ đó
cho đến bây giờ tôi không được cấp hộ chiếu, dù đã thu tiền, đã xét
duyệt bởi công an. Tôi bị chính quyền cướp đất nhà, dù đã trả tiền đầy
đủ, chỉ vì niềm tin tôn giáo mà không được cấp giấy chủ quyền đất như
những công dân khác. Công an vẫn thường xuyên bắt bớ tôi mà không có
lệnh bắt. Nhà nước vẫn không bồi thường cho tôi theo luật, do đi tù hai
lần oan sai v. v…
Đối với Công giáo, Phật giáo… cũng bị đàn áp nặng nề. Nếu cứ từng việc
đàn áp tôn giáo mà liệt kê ra, tôi tưởng không có đủ giấy mực để viết.
Ngài cũng phát biểu cách kỳ cục rằng “tôi không thấy chúng ta (Mỹ) được
lợi gì trong việc đưa Việt Nam trở lại danh sách này”. Phải chăng vì
quyền lợi dơ bẩn của nước Mỹ, mà ngài quên việc đàn áp tôn giáo?
Dường như nước Mỹ ngày nay đang đi xuống, vì cớ tội lỗi của nước Mỹ, vì
cớ thiếu hụt lòng tin kính thưở ban đầu lập quốc. Cách đây 10 năm, 100
USD ở Việt Nam ăn hai chỉ vàng, bây giờ không được một. Nhưng điều đáng
mừng, hàng chữ IN GOD WE TRUST vẫn còn nguyên đó.
Nếu nước Mỹ biết ăn năn và lìa khỏi điều ác, tôi tin tưởng rằng Đức
Chúa Trời tiếp tục ban phước cho nước Mỹ thịnh vượng và văn minh, để
dẫn dắt thế giới này tiến lên phía trước.
Nguyện Đúc Chúa Trời ban phước cho ngài, như Chúa đã ban phước cho chức
vụ của Thánh Paul, trong nhiệm kỳ khâm sai của Đấng Christ trên trần
gian này. Xin ngài đừng buồn chán và sợ hãi, nhưng hãy can đảm bước đi
cách hẳn hoi, như giữa ban ngày.
TÔN VINH ĐỨC CHÚA TRỜI, AMEN!
Kính thư
Mục sư Thân Văn Trường
Địa chỉ: Ấp Dưỡng Đường, xã Suối Tre, Long Khánh, Đồng Nai
Đt: 0907872617
|