Thư ngỏ gứi hai bác Bùi Tín và Trân Bình Nam
Đúng là gần đây, một hiện tượng gây nhiều nghi ngại, thắc mắc là sự
xuất hiện liên tục của Nguyễn Chí Vịnh trên các phương tiện thông tin
đại chúng cả trong nước và nước ngoài. Nhưng gây ấn tượng mạnh nhất là
cuộc trả lời phỏng phấn của báo Quân đội nhân dân ngày 10/08/2010.
Nhiều người cho rằng, cuối cùng, phe thân Tàu trong đảng cộng sản đã
buộc phải "xuất tướng”. Bởi vì, người ta biết, sau Nông Đức Mạnh, người
được coi là có thế lực nhất (thế lực ngầm) thuộc phe này là Nguyễn Chí
Vịnh.
Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh. Ảnh On the net
Đọc bài phỏng vấn, người ta có cảm giác rằng, người hỏi không phải
là phóng viên báo quân đội nhân dân Việt nam, mà là một phóng viên của
một tờ báo nào đó đến từ Trung Quốc. Và không phải là Nguyễn Chí Vinh
trả lời phỏng vấn mà là Nguyễn Chí Vịnh thanh minh với Trung Quốc.
Có thể thấy rất rõ rằng, cuộc trả lời phỏng vấn này nhằm vào 3 mục đích:
1- Tầm thường hóa quan hệ Việt Mỹ
2- Khẳng định trước sau như một, quan hệ với Trung Quốc mới là một quan hệ bạn hữu chiến lược
3- Chỉ Bộ quốc phòng có quyền thông tin các vấn đề liên quan tới quân sự
Thứ nhất :
"Hoa Kỳ bày tỏ mong muốn cử một đoàn tàu quân sự vào thăm Việt
Nam nhân dịp kỷ niệm 15 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa hai nước,
và chúng ta đã chấp thuận ý kiến này.”
Và: "Chúng ta chấp nhận lời mời của phía Hoa Kỳ vì mong muốn thể
hiện thiện chí trong quan hệ giữa hai nước, đồng thời khẳng định chủ
quyền của Việt Nam trên vùng đặc quyền kinh tế theo quy định của luật
pháp quốc tế”
Có thể hiểu điều mà Nguyễn Chí Vịnh muốn nói là: những hoạt động giao
lưu hợp tác giữa quân sự hai nước sôi nổi và dồn dập gần đây chỉ là
theo"thông lệ” và hoàn toàn do phía Hoa Kỳ chủ động, phía Việt nam
không tìm kiếm và có vẻ như băt buộc phải "chấp nhận” hay " chấp
thuận”. Nguyễn Chí Vịnh nhấn mạnh:” Việt nam chủ trương không tham gia
liên minh quân sự, không dựa vào nước này để chống nước kia”, và những
hoạt động này đều do "chính quyền địa phương chủ trì, các bộ, ngành có
liên quan và các đơn vị quân đội ở địa phương tham gia và phối hợp.”
nghĩa là không thuộc trách nhiệm lãnh đạo Bộ Quốc phòng! Tóm lại, quan
hệ Việt Mỹ chẳng có gì mới, chẳng có gì quan trọng.
Và làm như là trích lời của báo chí, Nguyễn Chí Vịnh nói: "Việt Nam
theo đuôi Mỹ”… đây thực chất chính là sự kết tội phe phái thân Mỹ trong
nội bộ đảng cộng sản.
Thứ hai:
"Phát triển quan hệ hải quân với Trung Quốc là một hướng ưu tiên
trong quan hệ đối ngoại quốc phòng của Việt Nam, mang lại lợi ích thiết
thực cho cả hai nước”
Và "Có thể nói, quan hệ hải quân giữa Việt Nam và Trung Quốc đã
được phát triển theo đúng tinh thần quan hệ đối tác chiến lược toàn
diện mà lãnh đạo hai Đảng, hai Nhà nước đã cam kết.”
"Hiện nay, mối quan hệ đó đã đạt được nhiều thành tựu, hai bên thường
xuyên trao đổi các đoàn đại biểu cấp cao, tiến hành giao lưu sĩ quan
hải quân, tuần tra chung, lập đường dây nóng và gần đây nhất đã tiến
hành diễn tập cứu hộ, cứu nạn trên biển.
Không có gì thay đổi trong mối quan hệ "thân hữu anh em” giữa Việt
Nam và Trung Quốc. Người Việt chúng tôi vẫn trước sau trung thành với
Trung Quốc, dù cho ai "nói ngả nói nghiêng” lòng trung thành trước sau
như một đó vẫn "vững như kiềng ba chân”.
"Cây ngay không sợ chết đứng”. Lời thanh minh này dành cho ai? Ai đã
nghi ngờ lòng "ngay” của Nguyễn Chí Vịnh? Ai đã quy tội oan cho phe
phái của Vịnh?
Không! Cú đánh vỗ mặt bất ngờ của Hà nội ngày 23/07 tại Hội nghị
Ngoại Giao ASEAN là của phe Nguyễn Tấn Dũng, Phạm Gia Khiêm. Đó là cú
đánh quá độc và quá bất ngờ, ngay chính Nông Đức Mạnh cũng không ngờ.
Cú đánh có thể làm Dương Khiết Trì, đương kim bộ trưởng Ngoại giao
Trung Quốc, mất chức.
Nhưng thưa, chúng tôi vẫn làm chủ tình hình, vẫn toàn quyền kiểm
soát tình hình. Bằng chứng là ngay sau đó, báo chí cả nước đã buộc phải
im bặt. Không một lời tán tụng. Không một sự tôn vinh. Một không khí
đang hừng hực ngây ngất, náo nức đột ngột tắt lịm như bị dội nước lạnh.
Thứ ba:
"…một số báo chí Việt Nam cũng đưa chưa thật chính xác về vấn đề
này. Rất tiếc là giới truyền thông không tìm đến địa chỉ cần thiết là
Bộ Quốc phòng để tìm hiểu thông tin chính xác về sự kiện này cũng như
các vấn đề tương tự”
Hãy coi chừng. Nếu không có sự cho phép của Bộ quốc phòng, các người
sẽ chịu hoàn toán trách nhiệm về những gì mà các người say sưa đưa lên
mặt báo. Hãy luôn nhớ rằng Ta là tất cả, Ta có thể làm được tất cả, có
thể nghiền nát mọi thứ.! Đã như thế và vẫn như thế.
Người phát ngôn bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga ngay lập tức bác bỏ hợp tác hạt nhân Việt Mỹ do Wall Street loan báo (1),
bất chấp danh dự quốc gia, để thanh minh với Trung quốc rằng: không
phải Lãnh đạo cao nhất của đảng cộng sản Việt Nam chủ trương, Gói thầu
lớn nhất của hai trung tâm năng lượng hạt nhân đầu tiên vẫn được giữ
nguyên để dành cho Trung Quốc.
Và việc xuất hiện của Nguyễn Chí Vịnh trên tờ báo tiếng nói của Quân
đội nhân dân Việt Nam là báo cáo chính thức với "thượng cấp” rằng, "
Nguyễn Chí Vịnh và phe đảng đang kiểm soát Bộ quốc phòng” và luôn sẵn
sàng tung "quả đấm thép” trừng trị bất kỳ thế lực cản trở nào.
Việc im bặt của giới báo chí chính thống cả nước trong suốt thời
gian từ sau sự kiện "Đa phương hóa Biển Đông” ngày 23/07/2010, chứng tỏ
rằng đã có sự liên minh chính thức giữa Nguyễn chí Vịnh( tức là Nông
Đức Mạnh) với Nguyễn Phú Trọng và Tô Huy Rứa. Và một thứ vũ khí nhân
danh " tiêu diệt kẻ thù của Chủ nghĩa xã hội” sẽ được phát động. Với
sức mạnh tàn độc của Tổng cục II và bằng tiền bạc và kỹ thuật đến từ
Trung Nam Hải, mọi trở lực sẽ biến thành tro bụi.
Cùng với sự xuất hiện liên tục của Nguyễn Chí Vịnh, người ta có thể thấy:
1- Cuộc chiến giữa các phe phái trong nội bộ Bộ chính trị trong cuộc
giành giật quyền lực trước Đại hội XI đã đến vòng chung kết. Trước thất
bại 20/07/2010, buộc lòng Nguyễn Chí Vịnh phải xuất hiện để khẳng định
với quan thầy. Rất có thể, sự nghi ngờ đang đe dọa an ninh của chính cá
nhân Nguyễn Chí Vịnh và phe đảng cùng với nguy cơ biến mất của những
mối lợi kếch xù mà sự gắn bó với Trung Quốc đem lại.
2- Bằng sự xuất hiện, Nguyễn Chí Vịnh chứng tỏ "quả đấm thép” là có
thật. Nguyễn Chí Vịnh đang là người duy nhất chi phối Bộ Quốc Phòng chứ
không phải người nào khác. Nguyễn Chí Vịnh là người phát ngôn Bộ Quốc
Phòng, Nguyễn Chí Vịnh vừa đàm phán với thứ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ, và
nguyễn Chí Vịnh sẽ là người tham dự Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN
tháng 10. Những thế lực nào dám cản trở sẽ bị trừng trị.
3- Bằng sự xuất hiện chính thức ngày càng nhiều trên sân khấu chính
thống, người ta đang tiến hành việc tô son lên khuôn mặt thiếu đạo đức,
vô liêm sỉ của Nguyễn Chí Vịnh, dạo nhạc và dọn dẹp dư luận cho một
chiến dịch biến Nguyễn Chí Vịnh thành một tượng đài của lòng yêu nước
và một tài năng xuất chúng, để nhảy vào Trung ương và Bộ chính trị,
bước đầu tiên để Nguyễn Chí Vịnh leo lên vị trí tột đỉnh của quyền lực.
Và khi đó, từ chế độ độc đảng, Việt nam sẽ trở thành Phát xít. Hận thù
trong lòng Nguyễn Chí Vịnh sẽ có cơ hội để thỏa mãn và cuộc thanh trừng
khốc liệt sẽ không thể tránh khỏi. Ngược lại, nếu thất bại, Nông Đức
Mạnh ra đi, Nguyễn Chí Vịnh không vào được Trung ương. Đại hội XI sẽ
đưa hồ sơ Tổng cục II ra xét lại, và Nguyễn Chí Vịnh sẽ không tránh
được một cái án tử hình, hoặc chí ít cũng chung thân. Đó là lý do sự
vội vã hấp tấp này của Nguyễn Chí Vịnh.
Sau sự lồng lộn ầm ĩ của Bộ Ngoại Giao Trung quốc cùng vói một loạt
công bố tăng cường sức mạnh uy hiếp của Trung quốc (tập trân bắn đạn
thật trên vùng biển Trường sa, thiết lập căn cứ thứ hai tên lửa đầu đạn
hạt nhân tại Quảng châu, đẩy mạnh chương trình xây dựng hàng không mẫu
hạm…), người Trung quốc đang nhắc đến "sự khiêm tốn Trung quốc”, tìm
lại chính sách "Thao cương dưỡng thổ” của Đăng Tiểu Bình, im lặng phục
binh, âm thầm như núi Thái sơn…Vì vậy có thể dự đoán, Trung quốc sẽ bớt
múa mép, đe dọa ồn ào, mà sẽ im lặng hành động. Cách cư xử tại Biển
Đông sẽ có hình thái khác, hiệu quả hơn, nhưng ít tạo ra phản ứng hơn.
Đối phó với Việt nam sẽ được tính toán cẩn thận và chuẩn xác hơn. Mục
tiêu là biến ASEAN thành cái xác không hồn, những kẻ theo Mỹ ở Việt Nam
và các nước sẽ phải biến mất, bằng mọi giá.
Trong chiến lược này, người Việt sẽ tự diệt người Việt. Nguyễn Chí
Vịnh sẽ phải thể hiện lòng trung thành bằng cách lần lượt "hô biến”,
trước hết là Phùng Quang Thanh, tiếp đến là Phạm Gia Khiêm và Nguyễn
Tấn Dũng, rồi đến Lê Hồng Anh…
Nếu những phán đoán trên đây mà đúng, thì hãy yên phận. Người Việt
Nam rồi sẽ nói tiếng Trung Quốc, tiêu tiền Nhân dân tệ và thoát được
nỗi khỗ phải phân định ranh giới, cả trên đất liền lẫn trên biển.
Có một điều khá lạ nhưng vô lý là: dư luận cả trong và ngoài nước
hình như hiển nhiên thừa nhận tính chính danh của công cụ khủng bố
trong tay đảng cộng sản. Bắt và xử, một vụ tai nạn máy bay, ô tô, xe
máy, một vụ tai biến mạch máu não, một vụ đột tử không rõ nguồn gốc
v.v.. là độc quyền của đảng cộng sản và dư luận chính thống. Người ta
có quyền mơ ước ai đó cũng học được phép thuật "hô biến”.
Những người bất đồng chính kiến Cuba đã biết thành lập Tòa án dân chủ để tập hợp tội phạm phản dân chủ, từ tháng 10 năm ngoái.
Ước gì bác Trần Bình Nam có được tin tức tình báo có thật từ nội bộ
Trung ương đảng cộng sản. Cầu trời bác không bị là công cụ của trò chơi
"hư hư, thật thật”.
Như vậy thì niềm hy vọng khiến phải chuyển lập trường từ "cuộc đảo
chính” sang "chuyển biến chiến lược”của bác Bùi Tín khả dĩ được an ủi,
mặc dù nhìn vào diễn biễn công khai thì có thể khó tin được.
Cũng có thể những suy luận như vây là suy diễn bệnh hoạn của cá nhân..
21/08/2110
© Bùi Quang Vơm
© Đàn Chim Việt
|