Sáng
nay, 10-3-2011 tại 252 Trần Khát Chân- Hai Bà Trưng, Hà Nội, những tấm
băng rôn đã được giăng lên. Hình ảnh bà cụ 90 tuổi ngồi khóc con chết
oan nghiệp dưới bàn tay khát máu của Công An đã làm đau lòng và bức xúc
tất cả mọi người.
Nhiều
người dân đã tụ tập, đến hỏi thăm và ai cũng thương tâm lẫn phẫn nộ
trước cái chết oan nghiệt của ông Trịnh Xuân Tùng và hành động giết
người dã man của tên trung tá công an Nguyễn Văn Ninh.
Đây,
tiếng nói của gia đình nạn nhân, nó cũng là tiếng nói của những người
yêu chuộng công lý, tôn trọng pháp luật và lẽ phải: Đề nghị pháp luật
xử lý nghiêm minh công an Nguyễn Văn Ninh đánh chết người vì không đội
mũ bảo hiểm:
Những biểu ngữ bày tỏ những nguyện vọng chính đáng này chiều nay đã bị CA tháo gỡ và lấy đi.
Mạng
sống của người dân quá bọt bèo dưới con mắt của đảng và nhà nước. Công
an trở thành đám kiêu binh còn hơn thời chúa Trịnh. Hết người này bị
đánh chết đến người khác. Bản án 7 năm tù giam dành cho tên thiếu úy
công an Nguyễn Thế Nghiệp giết người ở Bắc Giang chưa kịp ráo mực thì
những dùi cui đập xối xả lên đầu người dân lại tiếp tục.
Đau thương này còn kéo dài đến bao giờ!?
Những
đòi hỏi chính đáng trên đã được lệnh gỡ xuống. Đất nước này, dưới sự
lãnh đạo của đảng và dùi cui của công an, người dân VN không có quyền
bày tỏ thái độ, nguyện vọng, đòi hỏi. Cái đầu của người dân, đảng chỉ
muốn gói trọn trong việc: gật gù với những điều đảng nói và đổ máu dưới
dùi cui của công an còn đảng còn mình.
Đau thương này sẽ còn tiếp tục.
*
Mới
tuần trước Dân Làm Báo đã viết bài "Dân mình sẽ còn bị công an giết
dài dài!” vạch rõ sự bao che những hành động thủ ác của công an bởi
đảng và nhà nước qua Điều 298 – Bộ Luật Hình sự như sau:
1. Người nào dùng nhục hình trong hoạt động điều tra, truy tố, xét xử, thi hành án, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm.
2. Phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm.
3. Phạm tội gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng, thì bị phạt tù từ năm năm đến mười hai năm.
4. Người phạm tội còn bị cấm đảm nhiệm chức vụ nhất định từ một năm đến năm năm.
Chỉ cần có thế!
Mọi
sự giết người của bất kỳ công an nào, dù có dã man, tàn án đến đâu đều
có thể đóng khung trong cái gọi là "hoạt động điều tra, truy tố, xét
xử, thi hành án”. Dù có đánh chết ngoài đường, bóp cổ trong bụi cứ đem
về đồn để đóng dấu thi hành công vụ.
Một
mạng người cùng lắm đổi lại tối đa 7 năm hoặc 12 năm. Hậu quả nghiêm
trọng = 7 năm đồng nghĩa với cái chết của anh Nguyễn Văn Khương ở Bắc
Giang. Hậu quả RẤT nghiêm trọng = 12 năm đồng nghĩa với bỉ ổi và khốn
nạn của những kẻ làm luật lẫn thi hành luật.
1
năm cho đến 5 năm sau tiếp tục đảm nhiệm CHỨC VỤ đồng nghĩa với tiếp
tục mang danh hiệu công an NHÂN DÂN trong sự nghiệp đe dọa, hành hung,
trấn áp, khủng bố, giết hại dân lành để Còn Đảng Còn Mình.
Dân
mình sẽ còn bị công an giết dài dài!. Nhưng xin đừng nghĩ nó sẽ là
anh/chị/cô/chú dân đen nào đó chứ không bao giờ là mình, hay là đứa con
trai ngoan ngoãn sắp lấy vợ, hoặc là cô con gái xinh đẹp đang sắp vào
đại học… Anh Nguyễn Văn Khương nếu còn sống chắc cũng nghĩ như thế.
Nhưng anh đã chết năm anh 21 tuổi. Điều 298 của Bộ Luật Hình sự đã
tiếp tay vào việc giết anh.
Và sẽ tiếp tục giết chết nhiều người.
Bi
kịch lại được lập lại: Ông Trịnh Xuân Tùng bị đánh gẫy hai đốt xương
sống cổ, liệt tứ chi, cơ hô hấp tắc nghẽn đường phổi, nằm bất động giữa
đường, vẫn bị lôi về đồn công an. Ông chết vì "chống người thi hành
công vụ”.
Tên công an giết người bị đình chỉ công tác 3 ngày!!!
và những băng rôn, khẩn nguyện chính đáng của người dân đã bị thủ tiêu bởi tập đoàn thủ ác.
Dân Làm Báo
|