Tiếp theo
F. VÀO CẢ ĐỆ TỬ
Ngàn năm Bia miệng nổi tiếng về Case "Phó chủ nhiệm Lâm" xờ xờ ra đó. Y tá 'thịt' PCN Lâm chỉ để 'đã nư', để chứng tỏ 'tao muốn làm gì thì làm',
còn cái tội 'phong bì 10.000 đô' thực ra chẳng nghĩa lý gì ở đây, mỗi
lần đi du hí, trò 1 thì thầy gấp 10, gấp trăm lần. Lúc vẫn còn chưa nắm
được đỉnh cao quyền lực thì dù cho người ta bàn ra tán vào, y tá cũng
ngó lơ làm cho 'đệ tử Lâm' nem nép cúc cung phục vụ vì thầy đã nắm được
'điểm yếu'! Nhưng khi y tá đã lên đến đỉnh cao quyền lực thì 'trảm' ngay
'đệ tử' để thị uy!
Rồi đến 'đệ tử' Bình - Vinashin, một thời đi đâu cũng cặp kè, anh anh
em, rồi tán hươu tán vượn thành "có ông cố, ông cha gì đó cùng quê Cà
Mau"... Đến khi con tàu Vinashin chìm xuồng thì "Vinashin lừa dối Thủ
Tướng!" để phủi trách nhiệm y tá còn thản nhiên công bố "Kệ nó chứ... Nó nợ thì nó phải trả chứ...."..
Cứ như người vô can chẳng hề nhận triệu lớn, triệu nhỏ Mỹ kim từ 'đệ
tử', mà cũng giả tảng như chẳng biết gì vụ vợ chồng cô công chúa 'cò
mồi' Tàu hoa sen đắt gấp 2-3 lần kiếm mấy chục triệu Mỹ kim bỏ túi ngon
ơ! Y tá cứ trơ mặt như muốn nói "Bằng chứng đâu?". Thế là 20 năm tù dành
cho 'đệ tử' mà lẽ ra 'con hư tại mẹ'! Nếu y tá không dung túng cho Bình
Vinashin làm bậy thì đâu có cái ngày y phải vào gỡ đến 20 cuốn lịch như
vậy?!
Mới đây, Bình ruồi suốt ngày cặp kè, 'tuần chay nào cũng có nước mắt',
tiệc rượu thì ngồi sát bên, cười nói hỉ hả khiến cho Bình ruồi u mê đắc
ý tưởng mình đã là cùng hội cùng thuyền! Đến cả Trần Đại Quang có ý
kiến về ngân hàng GP của Tổng cục Tình báo mà Bình ruồi không những đã
không thèm hỗ trợ cho Bộ Công An, mà lại ngông ngênh 'méc' anh y tá! Y
tá chẳng biết có phải cố tình chia để trị hay không mà gọi điện chửi
luôn Đại Quang "Đừng can thiệp vào việc của nó, để yên cho nó làm....".
Thông thường cùng là Uỷ viên BCT với nhau thì cũng 'nể' mặt nhau 'chút
chút'. Ai dè, y tá chẳng cần nghe trước sau ngọn ngành, chỉ mới nghe 'đệ
tử' Bình ruồi 'tâu hót' đã 'chửi vỗ vào mặt' Uỷ viên BCT nắm cái Bộ
quyền lực nhất Việt Nam! Vậy là y tá F. cả vào 'đồng đội' của chính mình!
Đến khi trái gió trở trời, canh không còn ngọt nữa thì cũng y tá ngày
nào còn 'cưng như trứng ngỗng, nay đã ngang nhiên chửi Bình ruồi như
hát hay ngay tại các phiên họp chính thức của Chính Phủ, khiến cho mấy
chục thành viên Chính Phủ cùng đám 'bâu nhâu' thư ký điếu đóm cũng phải 'chạnh lòng' nghĩ đến cái phận 'còm' của mình!
Ông bà ta đã có câu "bán bà con xa, mua láng giềng gần"! Thì anh y tá từ 'đồng đội chung chiến hào' BCT đến đệ tử... Tất tần tật, y tá F. tất chẳng chừa ai!
F. luôn cả bạn hữu, đồng môn
Có hai người dù đáng tuổi cha chú, nhưng vẫn có thể coi là đồng môn, bạn
hữu vì gắn bó với anh y tá còn hơn cả ruột thịt, đã có thời từng là cấp
trên, nhưng rồi vai vế 'vật đổi, sao rời', nhưng cũng góp công không
nhỏ đưa anh y tá đến ngày hôm nay.
Mười Rua - người vẫn tự đắc khoe khoang đã từng 'cõng' anh y tá chạy khi
bị 'quân Mỹ nguỵ rượt đuổi' từ thuở năm nào! Chẳng biết thực hư thế
nào!
Người thứ 2 là ông 7 Lam, một thời là Phó Chủ tịch Tỉnh Kiên Giang,
nhưng đã tự nguyện xin nghỉ để lấy chỗ cho anh y tá lên 'ngồi'! Mấy ai
làm được nghĩa cử như vầy chứ?
Cả hai đều yêu quý anh y tá như con cái nhà mình, cái gì cũng bênh chằm
chặp.... Nhưng rồi cũng đến cái ngày tự thấy mình đang lừa dối chính
mình và cảm thấy ngượng miệng khi đi đâu cũng phải uốn ba tấc lưỡi để
'bao che' cho anh y tá! Cả hai đều 'thất thập cổ lai hy' thuộc hàng xưa
nay hiếm!
10 Rua thì còn bị nhuốm màu 'vàng' khi chễm chệ ở Visan rồi đến NH
Thương mại cổ phần Sài gòn cho đến khi bị bà My Lan và cũng là một thằng
Dũng 'con' đá ra khỏi. Mười Rua tưởng rằng anh y tá sẽ trả thù cho mình
để tiếp tục quay về 'hốt bạc' tiếp, ai dè "nó chỉ biết cho con nó mặc sức ăn mà nó chẳng thèm nghĩ gì tới mình!"
Ông già 7 Lam suốt ngày lọ mọ hết bệnh viện miễn phí, đến tài trợ mổ tim
rồi xây chùa, đắp tượng Phật. ... Ông còn sống được đến hôm nay có lẽ
nhờ công đức làm từ thiện, lấy đó làm vui, căn bệnh hiểm nghèo nhờ vậy
mà hoá giải. Lăn lộn trong chốn dân gian, sống gần hết cuộc đời mà chẳng
màng danh lợi nên ông cũng nhìn thấy nhiều điều... Không phải ông không
biết những gì cha con y tá làm! Ông già biết hết nhưng phải nuốt vào
trong hoặc cố tình gạt đi tự đánh lừa mình để bớt đau lòng vì 'mình đã
có thời nhường chức cho nó'! Người già thói thường hay sống trong hoài
niệm và càng gần đất xa Trời càng nghiệm ra nhiều điều mà nhất là 'cái
nghĩa, cái tình, cái tâm, cái đức' thì luôn coi làm trọng...
Trong hai ông già thì có lẽ ông già 7 là người anh y tá trọng vọng hơn
cả, nhưng rồi quyền lực đã khiến anh y tá quên đi tất cả, chà đạp lên
tất cả, cả đạo lý, cả tình người.... Chính y tá đã khiến ông già 7 dạo
này phải năng đi chùa nhiều hơn, năng làm từ thiện nhiều hơn, lặn lội
hết Phú Quốc, lại Côn Đảo, rồi xứ Căm bốt để những mong san xẻ phước đức
của mình tạo ra gánh bớt những trò 'bất nhân, phi nhân tính' của 'đứa học trò' bất hiếu!
Thế có phải đối với y tá 'trẻ không tha , già không thương' đó không?
F. luôn cả con gái rượu
Ai cũng biết y tá 'cưng' cô gái rượu nhất nhà, tuy hình thức xấu xí
không giống cha, nhưng bản chất thì hai cha con như hai hình đồng dạng!
Cha tham vọng, quỷ quyệt bao nhiêu thì con cũng chẳng chịu thua kém, cha
độc tài, phát xít, chỉ muốn độc tôn không chịu được ai hơn mình thì cô
con gái cũng chẳng kém cạnh, có phần còn chảnh choẹ, đành hanh của những
đứa trẻ quen được nuông chiều muốn gì được nấy! Đặc biệt cả hai cha con
còn giống nhau đến kỳ lạ ở chỗ cùng tham tiền, "càng ăn càng thấy đói"
- câu ngạn ngữ pháp này quả thật rất hợp với hai cho con nhà y tá! Khác
với cậu con trai cả hiền lành, chẳng mấy tham vọng bị ông bố cố tình
'đủn đít' bắt phải tham chiến, cô gái rượu thì tự mình bon chen hoạt
động trên từng cây số, người ta nói "Tuần chay nào cũng có nước mắt" để
ám chỉ chỗ nào cũng thấy có mặt cô này. Bất kể cái gì 'thơm ngon' là
không thoát khỏi cặp mắt cú vọ của cô, có thể cô ta chưa biết thì cũng
đã có rất nhiều kẻ 'lăng xăng' xung quanh như loại Bố già Kiên, hay bố
già Hồ Hùng Anh, Nguyễn Đăng Quang của Techcombank và Tập đoàn Masan ...
mách nước, vì vậy chỉ mới mấy năm bất cứ chỗ nào bị bốc mùi' thì đều có
dấu ấn của vợ chồng cô, từ Vinashin, Vinaline, đến Sabeco, Vinacafe,
Núi Pháo, hay 3A Tôn Đức Thắng, hay Tổng công ty xi măng, đến cả bệnh
viện, trường học rồi ngân hàng Phương Nam, Gia định... "quả đúng tuần
chay nào cũng có nước mắt" quả không ngoa chút nào...
Anh y tá thì lấy làm đắc ý về sự 'giỏi giang' tham gia mặt trận cướp bóc
của con gái... Nhưng Trời bất dung gian, ai dè Tổng Trọng lại đưa ra
cái 'chỉnh đốn Đảng' với 19 điều Đảng viên không được làm, thế là để
chạy tội cho mình, y tá rêu rao ngay: "Con cái lớn rồi nó làm, nó chịu
trước pháp luật chứ sao bắt tui chịu hết sao...". Nếu không có ông
bố dung túng, 'nhanh nhảu' lên 'Núi pháo' chỉ đạo, cũng như họp chỉ đạo
khi thấy lùm xùm' vụ ngân hàng Phương Nam thì cô gái rượu làm sao dám
'nhận lời' làm'tư vấn' cả ngàn tỷ cơ chứ? Y tá thừa biết nếu để gái rượu 'tự chịu trước pháp luật" thì cô nàng
dựa cột là cái chắc! Vậy thì có phải y tá F. cả con gái mình không?
Phàm rằng: Một con người với nhân cách như vậy thì thử hỏi có Trời
cứu? Quan phụ mẫu của đất nước, giang sơn gấm vóc trong tay lẽ ra phải
làm nên lịch sử cho muôn dân được nhờ thì hai cha con lại chỉ muốn bê
hết 'gấm vóc' của giang sơn về nhà cất! Cái đốn mạt nhất là để đạt được
mưu toan của mình thì chẳng từ bất cứ cái gì kể cả bán linh hồn cho Quỷ
dữ ...
Ông bà ta đã đúc kết rằng "Có đức mặc sức mà ăn.... Không có đức lấy
C.... mà ăn"! Liệu rồi khi con tàu Nguyễn Tấn Dũng chìm hẳn thì còn có
C. để mà ăn không?
Trần Hưng Quốc - Quan làm báo
|