Xin bắt đầu bài viết này bằng lời di chúc của vị vua anh minh Trần Nhân Tôn: "Các
ngươi chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ,
trái đạo. Vì rằng họ tự cho mình cái quyền nói một đằng,
làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Trung Hoa.
Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra nơi biên ải, các chuyện
đó khiến ta nghĩ đến những chuyện khác lớn hơn, tức là họ
không tôn trọng biên giới quy ước. Cứ luôn luôn đặt ra cái cớ
tranh chấp, không thôn tính được ta thì gậm nhấm ta. Họ gậm
nhấm đất đai của ta. Dần dần họ sẽ biến giang sơn của ta từ
cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy các ngươi phải
nhớ lời ta dặn: một tấc đất của tiền nhân để lại cũng không
để lọt vào tay kẻ khác. Ta để lời nhắn nhủ này như một lời
di chúc cho muôn đời con cháu”.
Thật đau buồn
khi những lời di chúc đầy tinh thần dân tộc này của vị vua
Trần Nhân Tôn, ngày nay đã bị quên lãng dần trong lòng dân tộc,
nhất là hầu hết học sinh, sinh viên dưới mái trường Xã Hội Chủ
Nghĩa do Đảng CSVN lãnh đạo cũng hoàn toàn xa lạ với những công
lao to lớn của tiền nhân. Thật vậy, vì luôn luôn đặt quyền lợi
của Tổ quốc, quyền lợi của dân tộc lên trên hết cho nên, vua
Trần Nhân Tôn đã mở ra hội nghị Diên Hồng để lấy ý kiến nên
hòa hay đánh của toàn dân trước ngoại xâm. Cuối cùng với tinh
thần đoàn kết và thống nhất được ý chí dân tộc mà nhà vua
đã đánh bại hoàn toàn giặc Tàu xâm lược.
Nhìn lại
lịch sử VN từ xưa đến nay, chưa có một triều đại nào cam tâm
dâng đất, dâng biển của đất nước cho ngoại bang TQ như triều
đại của ĐCSVN hiện nay. Lịch sử cũng như ngay cả ĐCSVN vẫn
thường lên án Lê Chiêu Thống là cổng rắn cắn gà nhà. Nhưng
dưới thời Lê Chiêu Thống cai trị đất nước, lãnh thổ VN vẫn
được bảo toàn không bị mất dù chỉ một tấc đất. Trong thời
đại thông tin rộng mở như bây giờ, từng sự thật về những hành
động của các nhà lãnh đạo CSVN đối với Tổ quốc và nhân dân
ngày càng được phơi bày ra ánh sáng cho, dù đảng đã dùng mọi
thủ đoạn để bưng bít thông tin. Mục đích của bài viết này là
cũng chỉ muốn đưa ra những sự thật trong muôn ngàn sự thật mà
các nhà lãnh đạo CSVN đã, đang và sẽ làm đối với quê hương
đất nước để cho các chiến sĩ trong lực lượng quân đội, công an
và những ai còn trung thành với đường lối và sự chỉ đạo của
các cấp lãnh đạo hiện nay phải nhìn lại việc làm của mình,
để sau này khỏi mang tội với Tổ quốc và nhân dân.
Chúng
tôi không tham gia bất cứ một đảng phái hoặc tổ chức nào,
chúng tôi chỉ là thành phần trẻ, là công dân của đất nước,
với tinh thần trách nhiệm và lòng yêu quê hương đất nước bắt
buộc chúng tội phải lên tiếng, cũng như sẵn sàng chấp nhận
mọi nguy hiểm sau này. Đã là con người thì hành động cũng có lúc
đúng, lúc sai. Nhưng cốt yếu là phải nhận ra được cái lỗi lầm để mà
khắc phục, hầu tránh tái phạm. Tuy bây giờ là muộn màng, nhưng cũng
chưa quá muộn để những kẻ đã đánh mất lương tri, đang lầm đường lạc
lối, phải thức tỉnh lương tâm mình trên trên bước đường dân chủ
hóa đất nước, để một nước Việt Nam có thể phát triển hùng mạnh, sánh
vai với các nước trên toàn thế giới. Chỉ có thế mới có thể gác qua một
bên quá khứ, xoa dịu nỗi đau của hàng trăm ngàn vong linh của những
người dân vô tội bị chết oan trong chính sách cải cách ruộng
đất và phong trào nhân văn giai phẩm ở miền bắc (1953-1957),
cùng với những mồ chôn tập thể ở Huế (1968) và các trại tập
trung cải tạo sau năm 1975 do ĐCSVN thực hiện. Đây chính là nỗi đau
không của riêng ai, mà là của toàn thể dân tộc Việt Nam! Lịch sử Việt
Nam mãi mãi khắc ghi những hình ảnh đau thương này.
Không ai
chủ trương tiêu diệt ĐCSVN, kể cả các phong trào và những
người đang đấu tranh bất bạo động cho dân chủ nhân quyền hiện
nay, cũng như những công dân yêu nước đang bị đảng giam cầm,
những tội danh mà đảng đưa ra để bỏ tù những công dân yêu nước
này là do tòa án của đảng tự đặt ra để kết án họ, chớ
thật ra việc làm của họ là phù hợp với hiến pháp của đảng
(điều 69 Hiến Pháp) và những điều khoản trong các công ước quốc
tế mà chính quyền CSVN đã ký và tình nguyện tham gia. Cương
lĩnh của các đảng phái và các phong trào tranh đấu cũng chỉ
đòi hỏi một sự cạnh tranh công bằng, bình đẳng với ĐCSVN thông
qua việc ứng cử và bầu cử tự do để nhân dân chọn lựa. Hiện
nay, các nhà lãnh đạo đảng đang xiết chặc vòng dây kiểm soát
hệ thống Internet, chặc đứt mọi nguồn kinh tế của các nhà
đấu tranh dân chủ, bắt buộc những người sử dụng điện thoại di
động phải đăng ký tên và số Chứng Minh Nhân Dân (CMND) để theo
dõi, mọi việc giao dịch với ngân hàng để vay tiền sản xuất
của người dân đều phải qua sự kiểm soát và giới thiệu của
các cấp chính quyền, thông tin báo chí đều phải đi bên lề
phải do đảng đề ra, mọi quyền hành lãnh đạo trong tất cả các
ban ngành đoàn thể trong hệ thống chính quyền từ cơ quan nhỏ
nhất cũng đều phải là đảng viên của ĐCSVN…v.v…. Đây là những
việc làm không thể chấp nhận được trong một đất nước vừa là
thành viên WTO, thành viên LHQ, chủ tịch luân phiên ASEAN mà Việt
Nam đang thụ hưởng.
Đất nước đang thực sự lâm nguy vì
những hành động ươn hèn để giữ vững địa vị cá nhân của các
nhà lãnh đạo chóp bu của ĐCSVN, đây là một sự thật quá rõ
ràng. Hành động trên thực tế của các cấp lãnh đạo đảng từ
trung ương xuống địa phương đều thể hiện sự thật này. Ngoài việc
vùng đất địa đầu Ải nam quan, 2/3 thác bãn Giốc cùng bãi Tục
Lãm và trên 10.000km2 vùng biển Vịnh Bắc Bộ đã thực sự về tay
Trung Quốc qua các hiệp định, hiệp ước tháng 12/1999 và tháng
12/2000 mà chính quyền CSVN đã ký với TQ, nhưng cho đến hôm nay
nhân dân cũng không được biết nội dung các bản hiệp định, hiệp
ước này. Còn quần đảo Hoàng Sa nơi có cuộc hải chiến giữa hải
quân VNCH với hải quân TQ đầu năm 1974 thì đã được Thủ tướng Phạm
Văn Đồng đã ký công hàm tháng 9/1958 thừa nhận chủ quyền của Trung
Quốc. Trong khi phần lớn quần đảo Trường Sa thì đã bị Trung Quốc xâm
chiếm năm 1988, mà hiện nay bọn người TQ đã xây dựng xong các
phi trường và căn cứ quân sự rồi. Còn nhớ trước đây, TQ đã hăm
dọa và ngăn cản không cho các công ty khai thác dầu hỏa của Anh
và Hoa kỳ hoạt động trên vùng biển VN theo hợp đồng giữa VN
và các công ty này, thì hôm nay ngày 26/2/2010 vừa qua, TQ đã
đưa lực lượng và phương tiện kỹ thuật đến để dò tìm và khai
thác dầu hỏa trên vùng biển đó trước sự im lặng của các nhà
lãnh đạo VN.
Trong năm vừa qua Trung tâm thương mại Hồng
Vận thành phố Móng Cái do người TQ xây dựng đã ngừng thi công
bởi vì Việt Nam phát hiện phía Trung Quốc đã bí mật đào đường
hầm xuyên qua biên giới VN. Các nhà lãnh đạo CSVN đã dùng
quyền lực của mình để thực hiện cho bằng được dự án khai
thác Bauxite ở Tây nguyên, một dự án đã được ông đại tướng Võ
Nguyên Giáp và các tướng lãnh khác trong đảng, các đại biểu
Quốc hội cùng trên 3000 nhà trí thức bao gồm từ các giáo sư,
tiến sĩ, nhà văn, nhà khoa học ưu tú trong và ngoài nước phản
đối bằng những kiến nghị và đưa ra những tư liệu, phân tích
chuyên môn về một đại họa cho môi trường, cho cuộc sống của
nhân dân, cho nền văn hóa lâu đời của Tây nguyên, nhất là ảnh
hưởng đến sự mất nước trong tương lai nếu đại dự án bô xít
vẫn được tiếp tục cho TQ khai thác bởi vì, theo như sự nhận
định của đại tướng Võ nguyên Giáp: ai làm chủ được Tây nguyên
có nghĩa là sẽ làm chủ cả Đông dương. Nhưng với những con
người lãnh đạo đất nước bất tài, không có tư duy và tầm nhìn
chiến lược như hiện nay, việc khai thác bô xít vẫn ngang nhiên
tiến hành. Tây nguyên đang giẫy chết vì sự khai thác Bô xít, vì
sự quậy phá của hàng trăm ngàn công nhân TQ, toàn dân VN đang
đau khổ vì tình trạng lạm phát gia tăng, vì sự mất đất do
các cán bộ cùng cơ quan nhà nước lạm dụng quyền hành lấy
đất của dân, nhất là tình trạng bao che tham nhũng, tiêu cực
đang lan tràn công khai trong xã hội. Những đại nạn đang xảy ra
cho nhân dân và đất nước chưa khắc phục được, thì mới đây dư
luận trong và ngoài nước lại biết đến cái tin động trời: 2 tỉnh giáp
biên giới Trung Quốc: Lạng Sơn và Quảng Ninh cùng với 8 tỉnh
khác đã âm thầm ký cho Hồng Kong, Trung Quốc và Đài loan thuê
trên 300 ngàn hecta rừng đầu nguồn trong thời hạn 50 năm. Trong
đó, riêng phần của Trung Quốc là 264 ngàn hecta khiến cho trung
tướng Đồng Sĩ Nguyên và thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh cùng
đứng đơn kiến nghị lên trung ương đảng, thủ tướng Nguyễn Tấn
Dũng và Bộ Nông nghiệp-Môi trường trong đó có đoạn: "Đây là
hiểm họa cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của quốc gia.
Mất của còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn. Các
tỉnh cho thuê rừng dài hạn là tự sát, còn các nước thuê rừng
của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai họa cho nhân
dân ta một cách thâm độc và tàn bạo”. Riêng bài viết của cựu
thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh (người đã từng làm đại sứ VN
tại TQ 15 năm) có tựa đề: cảnh giác với thủ đoạn bành trướng
mềm của Trung Quốc được đăng trên trang web bô xít và các trang
web khác. Cuối bài ông kêu gọi: "Trước những hành động của ông
láng giếng hữu nghị trên biển đông cũng như trên đất liền VN.
Hàng triệu người VN yêu nước đang bức xúc và sôi gan. Chúng ta
phải làm gì đây?”.
Nhìn qua những việc làm của các nhà
lãnh đạo CSVN trong thời gian qua. chúng ta có thể nhận thấy ngay
rằng: rồi đây VN là một Tây Tạng thứ 2 của Trung Quốc thứ 2 của
Trung Quốc là điều chắc chắn sẽ xảy ra bởi vì, không phải
ngẫu nhiên mà những sự việc khó tin nhưng có thật này lại
xảy ra.
- Trang web thương mại hợp tác VN và TQ, nhưng tên
miền…vn lại để cho phía TQ sử dụng hàng mấy năm liền để họ
tự do đăng những bài nói xấu VN, đến khi các nhà trí thức
biết được và phãn đối thì mới chịu ngưng.
- Trang web
điện tử của ĐCSVN do ông Đào Duy Quát làm Tổng Biên Tập, lại
đăng nguyên văn bài của các trang web TQ về cuộc tập trận của
hải quân TQ trên vùng biển Đông thuộc hải phận VN mà họ từng
tuyên bố là của họ gồm cả HS-TS của VN mà không có lời bình
luận nào cả. Đến khi gặp sự phản đối quyết liệt của các nhà
trí thức cư dân mạng thì mới chịu gỡ xuống. Hành động nối
giáo cho giặc này của ông Quát chỉ bị phạt hành chính là 30
triệu đồng VN. Trong khi đó, người con gái Phạm Thanh Nghiên
ngồi tọa kháng tại nhà với biểu ngữ "HS-TS là của VN” thì
bị bắt giam, ra tòa lãnh bản án 4 năm tù và 3 năm quản chế.
Còn nhà báo tự do điếu cày Nguyễn Văn Hải thì bị chính
quyền vu khống là trốn thuế với 3 năm tù, nhà văn Trần Khải
Thanh Thủy thì bị công an dàn cảnh đánh trọng thương để có cớ
bắt chị với tội danh đánh người, cuối cùng chị phải nhận
lãnh bản án 42 tháng tù và 3 năm quản chế. - Những pano
kỹ niệm 65 năm thành lập QĐNDVN được trưng bày trên các ngã
đường của thành phố HCM, dưới lá cờ VN lại là hình ảnh của
đoàn quân TQ. Khi phóng viên đài RFA phỏng vấn ông Nguyễn Thành
Rum (GĐ sở VH-TT) thì ông này trả lời: đó là hình ảnh của
đoàn quân TQ được nhân viên của ông lấy từ các trang web của TQ
và đã được chỉnh sửa lại, đến khi phóng viên hỏi tại sao
ngày lễ kỷ niệm QĐNDVN mà lại không in hình của đoàn quân VN
thì ông Rum không trả lời mà cúp điện thoại.
- Song song
với những lời tuyên bố đầy khiêu khích và xem thường VN của
phát ngôn viên TQ Jiang Ju ngày 5/1/2010: "những tuyên bố của VN
chẳng hề trở ngại lớn lao gì đến kế hoạch phát triển của TQ
trong khu vực, cũng chẳng gây thiệt hại đáng kể gì đến quan
hệ song phương của 2 nước”, cùng lời đe dọa của đại sứ TQ tại
VN Tôn quốc Cường ngày 6/1/2010: "hợp tác sẽ phát triển, đấu
tranh sẽ thất bại,… VN nên tạm gác lại tranh chấp với TQ, chờ
thời gian chính mùi rồi sẽ giải quyết”. Nhật báo giải phóng quân
TQ đăng bài viết về biên giới như sau: "Nơi nào mà lợi ích của quốc gia
chúng ta mở đến, thì đó là nhiệm vụ của lực lượng vũ trang của chúng
ta”.
Với những lời nói của kẻ bề trên như thế, nhưng
các nhà lãnh đạo CSVN vẫn im lặng không dám phản đối, ngược lại
lúc nào cũng tuyệt đối trung thành với châm ngôn: "16 chữ vàng
và 4 tốt” do TQ đề ra. Đã vậy mà TQ cũng chưa vừa ý, còn đưa
Dương Khiết Trì (UVBCT) thay mặt ĐCSTQ qua Hà Nội họp với Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng để đưa thêm 4 mối tương quan nữa cho 2
nước Việt-Trung thực hiện đó là:
- Sơn thủy tương liên dịch - Sông núi liền nhau
- Văn hóa tương thông ---- - Văn hóa hiểu nhau
- Lý tưởng tương đồng ---- - Lý tưởng giống nhau
- Mệnh vận tương quan ---- - Vận mệnh gắn bó
-
Trong khi TQ lúc nào cũng tìm cách chiếm đoạt nước ta, ngang
nhiên bắt bớ, tịch thu tài sản và đánh đập ngư dân của ta để
đòi tiền chuộc khiến cho ông Nguyễn Việt Thắng (chủ tịch hiệp
hội hải sản VN) bức xúc tuyên bố: "TQ thường xuyên bắt tàu
đánh cá của VN, ngay cả khi tàu đánh cá VN không hoạt động
trong các vùng biển mà họ cấm, nhưng TQ vẫn bắt và đòi tiền
chuộc”. TQ đã ngang nhiên tuyên bố những lời nói trịch thượng
và đe dọa VN như thế, nhưng các nhà lãnh đạo VN lúc nào cũng
trung thành và ca ngợi TQ bằng chứng là, ngày 17/1/2010 trên
trang web điện tử của chính phủ CSVN có điện văn chúc mừng kỷ
niệm 60 năm quan hệ VN-TQ có đoạn: "Nhân dân VN luôn luôn ghi nhớ
với lòng biết ơn sâu sắc, sự ủng hộ và giúp đỡ to lớn của
đảng, chính phủ và nhân dân TQ anh em đã dành cho nhân dân VN
trong cuộc đấu tranh giải phóng đất nước trước đây và sự
nghiệp xây dựng đất nước hiện nay. Quan hệ đối tác, hợp tác
chiến lược toàn diện VN-TQ trên cơ sở phương châm 16 chữ vàng và
4 tốt đã tạo động lực mới quan trọng đưa quan hệ 2 nước phát
triển lên tầm cao mới”.
Vì lòng biết ơn sâu sắc về sự
giúp đỡ của TQ mà ngày nay đất nước phải mất đi những phần
đất cùng các hải đảo và vùng biển thiêng liêng nhất mà tiền
nhân xưa đã phải hy sinh xương máu để gìn giữ. Cũng vì lòng
biết ơn sâu sắc mà đại dự án bô xít Tây nguyên (một dự án
cực kỳ nguy hiểm cho tương lai đất nước) giao cho TQ khai thác,
cùng với 264 ngàn hecta rừng nguyên liệu đầu nguồn cũng dành
cho TQ thuê thời gian 50 năm. Trong tương lai không biết với phương
châm 16 chữ vàng và 4 tốt cùng 4 mối tương quan mà TQ vừa thêm
vào, đất nước VN sẽ ra sao trong mục tiêu đưa quan hệ 2 nước
phát triển lên tầm cao mới của chính quyền CSVN.
Thiết nghĩ
nếu CNCS Marx-Lenin mà tuyệt vời và thực hiện được như những
lời giảng dạy của các gíao viên trong hệ thống giáo dục VN,
như những lời tuyền truyền của cán bộ chính quyền trong nhân
dân, thì các nước CS đông âu và ngay cả Liên Xô nơi sinh ra ông Lê-Nin
không bao giờ từ bỏ nó, cũng như tất cả các nước văn minh và tiên tiến
trên thế giới đâu có nước nào theo CNCS. Một thực tế đã cho mọi người
thấy rằng, 4 nước CS còn sót lại trên thế giới đều phải nhờ vào sự giúp
đỡ và đầu tư của các nước dân chủ đa nguyên, ngay cả con cái của các
nhà lãnh đạo CS vẫn gởi con du học tại các nước tư bản này mà VN là
điển hình. Như vậy, có phải CNCS đã thực sự lỗi thời trong nền văn minh
của nhân loại?
Các tướng lãnh, các đảng viên cao cấp, các nhà
ngoại giao của đảng, các nhà trí thức VN, đang mạnh dạn phê phán những
chính sách sai lầm của các nhà lãnh đạo CSVN, họ không bao giờ bị sự
xúi giục của các thế lực nước ngoài, càng không phải là thành phần phản
động như sự suy nghĩ của đảng. Vì sự tồn vong của đất nước, vì lợi ích
lâu dài của toàn dân, vì nhận thấy con đường CNCS là không tưởng cho
nên, họ mới chấp nhận hiểm nguy để dấng thân vào con đường chính nghĩa
của dân tộc.
Chúng tôi xin kết thúc bài viết này bằng lời phát biểu của 2 nhà lãnh đạo ĐCSVN đã từng cống hiến hết mình cho đảng:
1/
- Cựu thủ tướng Võ văn Kiệt: "….. Tổ quốc là của mình, đất nước là của
mình, quốc gia là của mình, VN là của mình chớ không phải là của riêng
của người CS hay bất cứ tôn giáo hay phe phái nào….., một quốc hội có
người tự ứng cử và được dân bầu lên một cách thực sự tự do, công bằng
thì sẽ tốt hơn quốc hội bây giờ…”.
2/ - ông Lữ Phương (cựu thứ
trưởng bộ văn hóa chính phủ Cách mạng Lâm thời CHMNVN): "…. Ngày xưa
nếu ĐCSVN đã cứu nước khỏi ách thực dân, thì bây giờ chính CNTB sẽ cứu
nước ra khỏi nghèo nàn lạc hậu”.
Quyền lợi của Tổ quốc, của quốc
gia dân tộc là trên hết, còn quyền lợi của các cá nhân và của ĐCSVN và
các đảng phài khác chỉ là một trong các thành phần của xã hội mà thôi.
Đã đến lúc các nhà lãnh đạo CSVN phải thay đổi tư duy để còn tiếp tục
tồn tại trong lòng dân tộc. Dĩ nhiên, là con người thì không ai muốn
đất nước mình phải rơi vào tay nước khác, dân tộc mình phải sống cuộc
đời nô lệ, và nếu những gì mà chúng tôi nêu ra là đúng sự thật thì các
cá nhân và các lực lượng quân đội, công an phải biết rằng: con đường
phục vụ của mình là bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ đất nước và quyền lợi của
nhân dân. Nếu tiếp tục trung thành với đường lối của các nhà lãnh đạo
CSVN như hiện nay, tức là phản bội Tổ quốc và nhân dân.
Sài Gòn ngày 8/3/2010 Hương Trà cùng nhóm bạn trẻ (Email: huongtra13@gmail.com)
TB:
Hôm nay, nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/03, nhóm sinh viên Luật chúng tôi
xin gởi đến chị Lê Thị Công Nhân, bậc đàn chị của chúng tôi, những đoá
hoa hồng tươi thắm nhất và xin kính chúc chị luôn luôn gặp nhiều may
mắn trong suốt thời gian 3 năm quản chế còn lại. Chị rất xứng đáng là
tấm gương tiêu biểu nhất của giòng nữ lưu VN thế kỷ 21. Chắc chắn rằng
sự dấn thân và lòng dũng cảm của chị sẽ mãi mãi trường tồn trong lòng
dân tộc.
|