"Giành thời cơ, đưa Tổ quốc chúng ta thoát khỏi hiểm họa, phát triển bền vững trong hòa bình là trách nhiệm thiêng liêng của mọi người Việt Nam ta.”
tiếp nhận chữ ký tiếp theo tại hộp thư kiennghi1007@gmail.com
KIẾN NGHỊ
VỀ BẢO VỆ VÀ PHÁT TRIỂN ĐẤT NƯỚC
TRONG TÌNH HÌNH HIỆN NAY
Kính gửi: Quốc hội nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
và Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam
Chúng tôi, ký tên dưới đây, xin trân trọng gửi đến quý vị bản kiến nghị của chúng tôi trước tình hình hiện nay của Tổ quốc.
I- Độc lập, tự chủ và toàn vẹn lãnh thổ của nước ta đang bị uy hiếp, xâm phạm nghiêm trọng
1. Từ khát vọng trở
thành siêu cường, với vai trò là "công xưởng thế giới” và chủ nợ lớn
nhất của thế giới, dưới chiêu bài "trỗi dậy hòa bình”, Trung Quốc đang
ra sức phát huy quyền lực dưới mọi hình thức, nhằm thâm nhập và lũng
đoạn nhiều quốc gia trên khắp các châu lục. Một số nhà nghiên cứu trên
thế giới cho rằng đến nay Trung Quốc đã vượt tất cả những gì chủ nghĩa
thực dân mới làm được sau Chiến tranh thế giới II.
Thời gian gần đây, Trung Quốc đã có
những bước leo thang nghiêm trọng trong việc thực hiện âm mưu độc chiếm
Biển Đông với nhiều hành động bất chấp luật pháp quốc tế, ngang nhiên
xâm phạm chủ quyền quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của các quốc
gia giáp Biển Đông. Trung Quốc tự ý vạch ra cái gọi là "đường chữ U 9
đoạn”, thường được gọi là "đường lưỡi bò”, chiếm hơn
80% diện tích Biển Đông, nhiều lần tuyên bố trước thế giới toàn bộ vùng
"lưỡi bò” này thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của Trung Quốc và đã
liên tục tiến hành nhiều hoạt động bất hợp pháp trên Biển Đông để khẳng
định yêu sách trái luật quốc tế này.
Hiện nay Trung Quốc đang ráo riết tăng
cường lực lượng hải quân, chuẩn bị giàn khoan lớn, tiến hành nhiều hoạt
động quân sự hoặc phi quân sự ngày càng sâu vào vùng biển các quốc gia
trong vùng này, gắn liền với những hoạt động chia rẽ các nước ASEAN
trong quan hệ với Trung Quốc.
2. Trên vùng Biển Đông
thuộc lãnh hải và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, năm 1974 Trung
Quốc đã tấn công chiếm nốt các đảo ở Hoàng Sa, năm 1988 đánh chiếm thêm
7 đảo và bãi đá thuộc quần đảo Trường Sa của ta; từ đó đến nay thường
xuyên tiến hành các hoạt động uy hiếp và xâm phạm vùng biển thuộc chủ
quyền của nước ta, như tự ý ra lệnh cấm đánh bắt cá trên Biển Đông, xua
đuổi, bắt giữ, cướp tài sản của các tàu đánh cá trên vùng này, gây sức
ép để ngăn chặn hoặc đòi hủy bỏ các hợp đồng mà các tập đoàn kinh doanh
dầu khí của nước ngoài đang hợp tác với Việt Nam, liên tục cho các tàu
chiến hải giám đi tuần tra như đi trên biển riêng của nước mình. Gần
đây nhất, tàu Trung Quốc cắt cáp quang và thực hiện nhiều hành động phá
hoại khác đối với tàu Bình Minh 02 và tàu Viking II của ta đang hoạt
động trong vùng thuộc đặc quyền kinh tế của Việt Nam; đó là những bước
leo thang nghiêm trọng trong các chuỗi hoạt động uy hiếp, lấn chiếm
vùng biển của nước ta.
Vị trí địa lý tự nhiên, vị thế địa
chính trị và địa kinh tế trong bối cảnh quốc tế hiện nay khiến cho Việt
Nam bị Trung Quốc coi là chướng ngại vật trên con đường tiến ra biển
phía Nam để vươn lên thành siêu cường. Bằng mọi phương tiện và nhiều
thủ đoạn từ tinh vi đến trắng trợn, Trung Quốc tìm mọi cách dụ dỗ, thâm
nhập, lũng đoạn, uy hiếp, can thiệp nội bộ, lấn chiếm, và đã từng dùng
hành động quân sự – tất cả đều trong mưu đồ lâu dài nhằm khiến cho Việt
Nam suy yếu, chịu khuất phục hay lệ thuộc vào Trung Quốc.
Về phía ta, mặc dù đã có nhiều cố gắng
và nhân nhượng để bình thường hóa và phát triển quan hệ hợp tác giữa
hai nước, song cho đến nay cục diện cơ bản diễn ra trong quan hệ hai
nước là: Việt Nam càng nhân nhượng, Trung Quốc càng lấn tới.
3. Xem xét cục diện quan hệ hai nước, phải nhìn nhận thẳng thắn rằng Trung Quốc đã đi được những bước quan trọng trong việc thực hiện ý đồ chiến lược của họ.
Dưới đây xin điểm những nét chính:
Về kinh tế,
nhập siêu của ta từ Trung Quốc mấy năm qua tăng rất nhanh (năm 2010 gấp
2,8 lần năm 2006) và từ năm 2009 xấp xỉ bằng kim ngạch xuất siêu của
nước ta với toàn thế giới. Hiện nay, nước ta phải nhập khẩu từ Trung
Quốc khoảng 80-90% nguyên vật liệu cho công nghiệp gia công của ta, một
khối lượng khá lớn xăng dầu, điện, nguyên liệu và thiết bị cho những
ngành kinh tế khác; khoảng 1/5 kim ngạch nhập khẩu từ Trung Quốc là
hàng tiêu dùng, chưa kể một khối lượng tương đương như thế vào nước ta
theo đường nhập lậu. Đặc biệt nghiêm trọng là trong những năm gần đây,
90% các công trình kinh tế quan trọng như các nhà máy điện, luyện kim,
hóa chất, khai thác bô-xít, khai thác ti-tan… được xây dựng theo kiểu
chìa khóa trao tay (EPC) rơi vào tay các nhà thầu Trung Quốc với nhiều
hệ quả khôn lường. Trong khi đó Trung Quốc nhập khẩu từ nước ta chủ yếu
dưới dạng vơ vét nguyên liệu, nông sản và khoáng sản, với nhiều hệ quả
tàn phá môi trường. Ngoài ra còn nạn cho Trung Quốc thuê đất, thuê rừng
ở vùng giáp biên giới, nạn tiền giả từ Trung Quốc tung vào. Sự yếu kém
của nền kinh tế trong nước chính là mảnh đất màu mỡ cho sự xâm nhập,
thậm chí có mặt chi phối, lũng đoạn về kinh tế của Trung Quốc. Chưa nói
tới hệ quả khôn lường của việc Trung Quốc xây nhiều đập trên thượng
nguồn hai con sông lớn chảy qua nước ta. Cũng không thể xem thường sự
xâm nhập của Trung Quốc vào các nước xung quanh ta. Nếu Trung Quốc thực
hiện được mưu đồ độc chiếm Biển Đông, Việt Nam coi như bị bịt đường đi
ra thế giới bên ngoài.
Về chính trị,
những hiện tượng thâm nhập của Trung Quốc về kinh tế kéo dài nhiều năm,
có nhiều sự việc nghiêm trọng và còn đang tiếp diễn, đặt ra câu hỏi:
Phía Trung Quốc đã làm gì, bàn tay của quyền lực mềm của họ đã thọc sâu
đến đâu? Nạn tham nhũng tràn lan và nhiều tha hóa khác ở nước ta hiện nay có sự tham gia như thế nào của bàn tay Trung Quốc?
Lãnh đạo nước ta đã quá dè dặt, không
công khai minh bạch thực trạng nghiêm trọng trong quan hệ Việt – Trung
để nhân dân ta biết và có thái độ ứng phó cần thiết. Thực trạng hiện
nay làm cho dân bất bình, khó hiểu lãnh đạo nước mình trong quan hệ với
Trung Quốc; về phía Đảng và Nhà nước thì lúng túng, không dựa vào sức
mạnh của dân; còn bè bạn quốc tế thì lo lắng, thậm chí ngại ngùng ủng
hộ chính nghĩa của Việt Nam.
Về quan hệ đối ngoại Việt – Trung, cách ứng xử của phía ta gần đây nhất được thể hiện trong Thông tin báo chí chung (TTBCC) Việt Nam và Trung Quốc
về cuộc gặp giữa hai thứ trưởng ngoại giao Việt Nam và Trung Quốc do Bộ
Ngoại giao ta công bố ngày 26-06-2011. Thông tin này có những nội dung
mập mờ, khó hiểu, gây ra nhiều điều băn khoăn, lo lắng cho dư luận
trong nước và thế giới; ví dụ:
- TTBCC hoàn toàn bỏ qua không
nói gì tới những hành động gây hấn của Trung Quốc, xâm phạm chủ quyền
của nước ta trên Biển Đông, lại nêu "Hai bên cho rằng, quan hệ Việt
– Trung phát triển lành mạnh, ổn định, đáp ứng nguyện vọng chung và lợi
ích căn bản của nhân dân hai nước Việt – Trung, có lợi cho hòa bình, ổn
định và phát triển của khu vực”. Nếu câu này là nhận định thực
trạng quan hệ hai nước hiện nay thì nguy hiểm và không đúng với sự thực
đang diễn ra ngược lại. Phương châm "16 chữ” và tinh thần "bốn tốt” do
chính lãnh đạo Trung Quốc đề ra; vì vậy ta đòi lãnh đạo Trung Quốc thực
hiện đúng, chứ không thể xuê xoa bằng câu "hai bên nhấn mạnh cần kiên trì đưa quan hệ đối tác theo đúng phương châm 16 chữ và tinh thần bốn tốt”
- TTBCC viết: "Hai bên khẳng định,
cần tích cực thực hiện nhận thức chung của Lãnh đạo hai nước, giải
quyết hòa bình các bất đồng trên biển giữa hai nước thông qua đàm phán
và hiệp thương hữu nghị”. Nội dung của "nhận thức chung”
này giữa lãnh đạo hai nước là gì, phía ta chưa nói rõ mà chỉ có những
giải thích một chiều của phía Trung Quốc theo cách có lợi cho Trung
Quốc, như người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc ngày 29-06-2011 nhấn
mạnh "phía Việt Nam cần thực hiện thỏa thuận chung của lãnh đạo hai nước về giải quyết những vấn đề Biển Đông” và nói rằng "Cả hai nước chống lại sự can thiệp của các lực lượng bên ngoài vào các vấn đề Biển Đông”.
Trung Quốc liên tục có những phát ngôn từ chính khách và báo chí, coi
nguyên nhân những căng thẳng mới trên Biển Đông hiện nay là do ta và
các nước trong khu vực khiêu khích. Trong những phát ngôn đó, không ít
ý kiến cho rằng về cơ bản đã chuẩn bị xong dư luận trong nhân dân Trung
Quốc cho việc đánh Việt Nam và giành lại chuỗi ngọc "liên châu” (chỉ
quần đảo Trường Sa)… Cách viết mập mờ, khó hiểu của TTBCC rất bất lợi
và nguy hiểm cho nước ta, kể cả trên phương diện quan hệ quốc tế có
liên quan đến những nước thứ ba.
- TTBCC nêu "(Hai bên…) tăng
cường định hướng đúng đắn dư luận, tránh lời nói và hành động làm tổn
hại đến tình hữu nghị và lòng tin của nhân dân hai nước…”. Phía
Trung Quốc dựa vào điều này để gây thêm sức ép kiềm chế dư luận nước ta
trong khi báo chí Trung Quốc vẫn tiếp tục đăng những bài vu cáo, miệt
thị nhân dân ta. Trước các hành vi trái luật pháp quốc tế do phía Trung
Quốc gây ra trên Biển Đông, cần khẳng định việc dư luận nhân dân ta
vạch ra và có những hoạt động biểu thị thái độ lên án các hành động đó,
làm hậu thuẫn cho các hoạt động chính trị, ngoại giao của Nhà nước ta,
không thể coi là những "lời nói và hành động làm tổn hại đến tình hữu nghị và lòng tin của nhân dân hai nước…”
Nhân dân ta có truyền thống lịch sử và bản lĩnh kiên cường, thời nào
cũng không tiếc sức mình chủ động tìm mọi cách xây dựng, gìn giữ, bảo
vệ mối quan hệ hữu nghị với nước láng giềng này; cho đến nay không bao
giờ tự mình gây hấn với Trung Quốc, mà chỉ có đứng lên chống Trung Quốc
khi Tổ quốc bị xâm lược.
II- Trong khi đó tình hình đất nước lại có nhiều khó khăn và mối nguy lớn
1. Nền kinh tế nước ta đang ở trong tình trạng phát triển kém chất lượng, kém hiệu quả, và lâm vào khủng hoảng kéo dài.
Tất cả những cố gắng từ vài năm nay là
tập trung "chữa cháy”, cố cứu vãn nền kinh tế ra khỏi khó khăn trước
mắt, trước hết là chống lạm phát. Từ 2007 đến nay (trừ năm 2009) lạm
phát liên tục ở mức 2 con số; dự báo năm 2011 vẫn là hai con số ở mức
cao. Nguồn lực huy động được trong nước và từ bên ngoài cho nền kinh tế
nước ta trong mấy năm qua cao chưa từng có, song hiệu quả kinh tế lại
thấp kém với chỉ số ICOR (tỷ lệ nghịch với hiệu quả đầu tư) tăng nhanh,
lên mức cao nhất từ trước đến nay và cũng là cao nhất trong khu vực.
Nhập siêu đang ở mức cao. Thâm hụt ngân sách vượt quá ngưỡng báo động
(5% GDP theo kinh nghiệm thế giới). Nền kinh tế vẫn trong tình trạng cơ
cấu lạc hậu, hiệu quả kinh tế và sức cạnh tranh đều thấp, tăng trưởng
chủ yếu nhờ vào vốn đầu tư, lao động trình độ thấp và khai thác đất
đai, tài nguyên đến cạn kiệt. Môi trường tự nhiên bị tàn phá nghiêm
trọng. Khoảng cách giàu nghèo bị nới rộng, phân phối thu nhập ngày càng
trở nên bất công. Các vấn đề kinh tế lớn như: sự tích tụ / phân bổ của
cải; tình hình chiếm hữu và sử dụng đất đai; trạng thái thực thi pháp
luật; sự hình thành các nhóm đặc quyền, đặc lợi và các nhóm quyền lực
mới, sự xuất hiện các giai tầng mới đi liền với những bất công mới…,
đang diễn biến ngược lại với mục tiêu "dân giàu, nước mạnh, dân chủ,
công bằng, văn minh”. Kết quả cuối cùng là thu nhập danh nghĩa bình
quân đầu người có tăng lên nhưng chất lượng cuộc sống xuống cấp trên
nhiều mặt; sự bất an của người dân tăng lên; mức sống thực tế của phần
lớn nông dân, của số đông công nhân và những người làm công ăn lương
hiện nay giảm sút nhiều so với mấy năm trước.
2. Thực trạng văn hóa – xã hội của đất nước có quá nhiều mặt xuống cấp,
cái mới và tiến bộ không đi kịp yêu cầu phát triển của đất nước và
không đủ sức lấn át những cái hủ bại và tiêu cực; công bằng xã hội bị
vi phạm nghiêm trọng, nguồn lực quý báu nhất của đất nước là con người
chưa thực sự được giải phóng.
Trong nhiều vấn đề bức xúc, phải nói
tới vấn đề hàng đầu là nền giáo dục của nước ta cho đến nay có nhiều
mặt lạc hậu so với phần đông các nước trong khu vực, mặc dù nước ta
thuộc số nước có tỷ lệ chi tiêu cho giáo dục so với thu nhập (của cả
nhà nước và nhân dân) ở mức cao nhất khu vực. Nội dung, cách dạy và
học, cách quản lý trong nền giáo dục của nước ta quá lạc hậu, thậm chí
có nhiều sai trái. Nguồn nhân lực nước ta có trình độ giáo dục phổ cập
ở mức khá cao, tỷ lệ bằng cấp các loại trên số dân và số người lao động
đều ở mức cao hay rất cao so với nhiều nước có mức thu nhập tương
đương. Song trên thực tế chất lượng nguồn lực con người và năng suất
lao động của nước ta vẫn thua kém nhiều nước, thấp xa so với yêu cầu
đưa đất nước đi lên phát triển hiện đại. Nguyên nhân cơ bản là nền giáo
dục trong môi trường chính trị – xã hội hiện nay của nước ta không nhằm
đào tạo ra con người tự do và sáng tạo, con người làm chủ đất nước, mà
là một nền giáo dục phát triển chạy theo thành tích và số lượng.
Trong đời sống văn hóa – tinh thần của
đất nước, nhân dân thấy rõ và lên án hiện tượng giả dối và tình trạng
tha hóa trong lối sống và trong đạo đức xã hội. Những cái xấu này, cùng
với nạn tham nhũng tạo ra những bất công mới, đồng thời làm băng hoại
nhiều giá trị truyền thống của dân tộc ta. Tình trạng thiếu vắng sự
công khai minh bạch trong mọi mặt của đời sống xã hội đang làm cho mảnh
đất nuôi dưỡng tham nhũng và tiêu cực ngày càng màu mỡ. Thực tế này cản
trở nghiêm trọng việc xây dựng một xã hội lành mạnh, văn minh, đồng
thời tạo ra một môi trường xói mòn luật pháp, rất thuận lợi cho việc
dung dưỡng những yếu kém của chế độ chính trị.
3. Chế độ chính trị còn nhiều bất cập, cản trở sự phát triển của đất nước:
Thực trạng kinh tế – văn hóa – xã hội
hiện nay của đất nước phản ánh rõ nét sự bất cập và xuống cấp ngày càng
gia tăng của hệ thống chính trị – xã hội và bộ máy nhà nước ta. Nền
kinh tế nước ta đứng trước yêu cầu bức thiết phải chuyển đổi cơ cấu và
mô hình phát triển (chuyển từ phát triển chủ yếu theo chiều rộng sang
phát triển dựa nhiều vào các yếu tố chiều sâu) để đi vào thời kỳ phát
triển bền vững với chất lượng cao hơn. Giai đoạn mới hiện nay đòi hỏi
phải cải cách hệ thống chính trị để xóa bỏ mọi trở ngại, phát huy và sử
dụng tốt mọi nguồn lực nhằm đổi mới và phát triển nền kinh tế. Nhiệm vụ
đổi mới chính trị tuy đã được đặt ra nhưng chưa có mục tiêu, biện pháp
và hành động thiết thực.
Đặc biệt nghiêm trọng là tệ quan liêu
tham nhũng, tình trạng tha hóa phẩm chất, đạo đức đang tiếp tục gia
tăng trong bộ máy và đội ngũ cán bộ công chức và viên chức của hệ
thống chính trị và nhà nước. Bộ máy này ngày càng phình to, tình trạng
bất cập và nạn tham nhũng nặng nề hơn, gây tổn thất ngày càng lớn hơn
cho đất nước. Thực trạng này cùng với những sai lầm trong cơ cấu tổ
chức và trong cơ cấu đội ngũ cán bộ khiến cho các nỗ lực đổi mới hệ
thống chính trị không đem lại kết quả thực tế, mặc dù tốn kém nhiều
tiền của, công sức. Trong những việc đã làm có quá nhiều cái phô diễn,
mang tính hình thức, giả dối. Trong đời sống thực tế, nhiều quyền dân
chủ của dân tiếp tục bị vi phạm nghiêm trọng. Việc ứng cử, bầu cử các
cơ quan quyền lực chưa bảo đảm dân chủ thực chất. Nhiều quyền công dân
đã được Hiến pháp quy định nhưng vẫn chưa trở thành hiện thực trong
cuộc sống, đặc biệt là quyền tự do ngôn luận, quyền được thông tin,
quyền lập hội, quyền biểu tình…
Có thể đánh giá tổng quát rằng đất nước
ta đang đứng trước mâu thuẫn giữa một bên là khát vọng của dân tộc ta
muốn sống trong một quốc gia "hòa bình, thống nhất, độc lập, dân chủ và
giàu mạnh”, cùng đi với trào lưu tiến bộ của cả nhân loại, và một bên
là sự tha hóa và bất cập ngày càng trầm trọng của hệ thống chính trị.
Mâu thuẫn nguy hiểm này đang ngày càng trở nên gay gắt do sự uy hiếp
của Trung Quốc đối với nước ta và kích thích thêm khát vọng bành trướng
của Trung Quốc.
Vị trí địa lý nước ta không thể chuyển dịch đi nơi khác, nên toàn bộ thực tế hiện nay buộc dân tộc ta phải tạo được bước ngoặt có ý nghĩa quyết định đối với vận mệnh của đất nước: Là nước láng giềng bên
cạnh Trung Quốc đầy tham vọng đang trên đường trở thành siêu cường,
Việt Nam phải bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền quốc gia, trở thành một đối tác được Trung Quốc tôn trọng, tạo ra một mối quan hệ song phương thật sự vì hòa bình, hữu nghị, hợp tác và phát triển.
Mặt trận gìn giữ lãnh hải, vùng đặc
quyền kinh tế, biển đảo, vùng trời của nước ta trong Biển Đông đang rất
nóng do các bước leo thang lấn chiếm ngày càng nghiêm trọng của Trung
Quốc, thậm chí những cuộc tấn công quân sự trực tiếp đang được để ngỏ.
Tuy nhiên, mặt trận nguy hiểm nhất đối với nước ta mà Trung Quốc muốn
dồn quyền lực và ảnh hưởng để thực hiện, đó là: thâm nhập, lũng đoạn
mọi mặt đời sống kinh tế, chính trị, văn hóa của nước ta. Đó là mặt
trận vừa uy hiếp vừa dụ dỗ nước ta nhân danh cùng nhau gìn giữ ý thức
hệ xã hội chủ nghĩa, gây chia rẽ giữa nhân dân ta và chế độ chính trị
của đất nước, vừa lũng đoạn nội bộ lãnh đạo nước ta, làm suy yếu khối
đoàn kết thống nhất của dân tộc ta, làm giảm sút khả năng gìn giữ an
ninh và quốc phòng của nước ta. Đánh thắng nước ta trên mặt trận nguy
hiểm nhất này, Trung Quốc sẽ đánh thắng tất cả!
Sự xuất hiện một Trung Quốc đang cố
trở thành siêu cường với nhiều mưu đồ và hành động trái luật pháp quốc
tế, bất chấp đạo lý, gây nhiều tác động xáo trộn thế giới, tạo ra một
cục diện mới đối với nước ta trong quan hệ quốc tế: Hầu hết mọi quốc
gia trên thế giới, có lẽ ngoại trừ Trung Quốc, đều mong muốn có một
Việt Nam độc lập tự chủ, giàu mạnh, phát triển, có khả năng góp phần
xứng đáng vào gìn giữ hòa bình và ổn định trong khu vực, thúc đẩy những
mối quan hệ hữu nghị, hợp tác vì sự bình yên và phồn vinh của tất các
các nước hữu quan trong khu vực và trên thế giới. Có thể nói cục diện
thế giới mới này là cơ hội lớn, mở ra cho đất nước ta khả năng chưa
từng có trong công cuộc phát triển và bảo vệ Tổ quốc, qua đó giành được
cho nước ta vị thế quốc tế xứng đáng trong thế giới văn minh ngày nay.
Để vươn lên giành thời cơ, thoát hiểm họa, cả dân tộc ta, từ người lãnh
đạo, cầm quyền đến người dân thường phải dấn thân cùng với cả nhân loại
tiến bộ đấu tranh cho những giá trị đang là nền tảng cho một thế giới
tiến bộ, đó là hòa bình, tự do dân chủ, quyền con người, bảo vệ môi
trường
III- Kiến nghị của chúng tôi
Trước tình hình đó, chúng tôi khẩn thiết kiến nghị với Quốc hội và Bộ Chính trị:
1. Công bố trước toàn
thể nhân dân ta và nhân dân toàn thế giới thực trạng quan hệ Việt –
Trung; nêu rõ những căn cứ phù hợp với luật pháp quốc tế, có sức thuyết
phục về chủ quyền của Việt Nam đối với biển đảo ở vùng Biển Đông để làm
sáng tỏ chính nghĩa của nước ta; khẳng định thiện chí trước sau như một
của nước ta xây dựng, gìn giữ quan hệ hữu nghị, hợp tác láng giềng tốt
với Trung Quốc, nhưng quyết tâm bảo vệ độc lập, chủ quyền và sự toàn
vẹn lãnh thổ quốc gia của mình. Nhân dịp này, Nhà nước ta cần chủ động
giải thích trước toàn dân và dư luận thế giới bối cảnh ra đời, nội dung
thực chất và giá trị pháp lý của công hàm mà Thủ tướng Phạm Văn Đồng
gửi Thủ tướng Chu Ân Lai năm 1958 về Biển Đông, để bác bỏ dứt khoát mọi
xuyên tạc từ phía Trung Quốc. Chúng ta luôn phân biệt những mưu đồ và
hành động phi đạo lý và trái luật pháp quốc tế của một bộ phận giới
lãnh đạo Trung quốc, khác với tình cảm và thái độ thân thiện của đông
đảo nhân dân Trung quốc đối với nhân dân Việt Nam. Chúng ta sẵn sàng là
bạn và đối tác tin cậy của tất cả các nước, đặc biệt coi trọng quan hệ
hữu nghị, hợp tác với các nước Đông Nam Á và các nước lớn, cùng với các
nước có liên quan giải quyết hoà bình các vấn đề tranh chấp ở Biển Đông.
2. Trình bày rõ với
toàn dân thực trạng đất nước hiện nay, thức tỉnh mọi người về những
nguy cơ đang đe dọa vận mệnh của Tổ quốc, dấy lên sự đồng lòng và quyết
tâm của toàn dân đem hết sức mạnh vật chất, tinh thần, trí tuệ để bảo
vệ và phát triển đất nước. Cải cách sâu sắc, toàn diện về giáo dục và
kinh tế ngày càng trở thành yêu cầu cấp thiết, là kế sâu rễ bền gốc để
nâng cao dân trí, dân tâm, dân sinh làm cơ sở cho quá trình tự cường
dân tộc và nền tảng cho sự nghiệp bảo vệ và xây dựng đất nước. Muốn
vậy, trước hết phải khắc phục tình trạng nền giáo dục và kinh tế của
đất nước bị chi phối bởi ý thức hệ giáo điều. Cải cách chính trị, vì
vậy, là tiền đề không thể thiếu cho những cải cách sâu rộng khác.
3. Tìm mọi cách thực
hiện đầy đủ các quyền tự do, dân chủ của nhân dân đã được Hiến pháp quy
định, nhằm giải phóng và phát huy ý chí và năng lực của nhân dân cho sự
nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, tận dụng được cơ hội mới, đáp ứng
được những đòi hỏi và thách thức mới của tình hình khu vực và thế giới
hiện nay. Trong thực hiện những quyền tự do dân chủ của nhân dân đã ghi
trong Hiến pháp, cần đặc biệt thực hiện nghiêm túc quyền tự do ngôn
luận và tự do báo chí, quyền được tự do bày tỏ thái độ chính trị thông
qua các cuộc biểu tình ôn hòa, quyền lập hội, quyền đòi hỏi công khai
minh bạch trong mọi lĩnh vực của cuộc sống đất nước.
4. Ra lời kêu gọi toàn
thể quốc dân đồng bào, mọi người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài,
không phân biệt chính kiến, tôn giáo, dân tộc, địa vị xã hội, hãy cùng
nhau thực hiện hòa hợp, hòa giải, đoàn kết dân tộc với lòng yêu nước,
tinh thần vị tha và khoan dung. Tất cả hãy cùng nhau khép lại quá khứ,
đặt lợi ích quốc gia lên trên hết, để từ nay tất cả mọi người đều một
lòng một dạ cùng nắm tay nhau đứng chung trên một trận tuyến vì sự
nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, cùng nhau dốc lòng đem hết trí tuệ,
nghị lực sáng tạo và nhiệt tình yêu nước xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của
chúng ta.
5. Lãnh đạo Đảng Cộng
sản Việt Nam với tính cách là đảng cầm quyền duy nhất và cũng là người
chịu trách nhiệm toàn diện về tình hình đất nước hiện nay, hãy đặt lợi
ích quốc gia lên trên hết, giương cao ngọn cờ dân tộc và dân chủ đẩy
mạnh cuộc cải cách chính trị, giải phóng mọi tiềm năng của nhân dân cho
sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, đẩy lùi mọi tệ nạn tham nhũng và
tha hóa, đưa đất nước thoát ra khỏi tình trạng yếu kém và lệ thuộc hiện
nay, chuyển sang thời kỳ phát triển bền vững, đưa dân tộc ta đồng hành
với cả nhân loại tiến bộ vì hòa bình, tự do dân chủ, quyền con người,
bảo vệ môi trường.
Cuối cùng, chúng tôi thiết tha mong
đồng bào sống trong nước và ở nước ngoài hưởng ứng và ký tên vào bản
kiến nghị này. Bằng việc đó và bằng những hành động thiết thực, mọi
người Việt Nam biểu thị ý chí sắt đá của dân tộc ta, quyết ngăn chặn,
đẩy lùi mọi âm mưu và hành động xâm phạm độc lập, chủ quyền và toàn vẹn
lãnh thổ nước ta, xóa bỏ bất công, nghèo nàn, lạc hậu trong nước mình,
xây dựng và gìn giữ non sông đất nước xứng đáng với truyền thống vẻ
vang của dân tộc, không hổ thẹn với các thế hệ mai sau và với các dân
tộc khác trên thế giới.
Giành thời cơ, đưa Tổ quốc chúng ta thoát khỏi hiểm họa, phát triển bền vững trong hòa bình là trách nhiệm thiêng liêng của mọi người Việt Nam ta.
Làm tại Hà Nội, ngày 10 tháng 7 năm 2011
Chiều 13.7.2011, xác nhận của
Bưu điện nhận chuyển Văn bản và chữ ký tới 14 vị trong Bộ Chính trị và
18 vị Ủy viên Thường vụ Quốc hội

Địa chỉ hộp thư tiếp nhận chữ ký của đồng bào cả nước và kiều bào ở nước ngoài:
Email: kiennghi1007@gmail.com
Theo Nguyenxuandien
TVN – TIN ĐẶC BIỆT
Một số nhân sĩ gửi kiến nghị bảo vệ và phát triển đất nước
Tác giả: Tuần Việt Nam
Để vươn lên giành thời cơ,
thoát hiểm họa, cả dân tộc ta, từ người lãnh đạo, cầm quyền đến người
dân thường phải dấn thân cùng với cả nhân loại tiến bộ đấu tranh cho
những giá trị đang là nền tảng cho một thế giới tiến bộ, đó là hòa
bình, tự do dân chủ, quyền con người, bảo vệ môi trường, nhóm nhân sĩ
kiến nghị.
Ngày
13/7/2011, 20 nhân sĩ, trí thức đã gửi bản kiến nghị đến Quốc hội và Bộ
Chính trị về bảo vệ và phát triển đất nước trong tình hình hiện nay.
Bản kiến nghị gồm có 3 phần: phần 1 phân tích sâu về những sự kiện xảy
ra gần đây trong quan hệ Việt – Trung, phần 2 nói về thực trạng còn
nhiều bất cập trong nước và phần cuối cùng nêu 5 điểm kiến nghị với
lãnh đạo Đảng và Quốc hội.
Trong danh sách ký tên đính kèm bản
kiến nghị, có nhiều tên tuổi như ông Hồ Uy Liêm (Phó Chủ tịch thường
trực Liên hiệp các hội khoa học Việt Nam (VUSTA)), Thiếu tướng Nguyễn
Trọng Vĩnh ( nguyên Đại sứ VN tại Trung Quốc), nhà nghiên cứu Trần Việt
Phương, Trần Đức Nguyên (nguyên thành viên Ban nghiên cứu của Thủ
tướng), GS Hoàng Tụy, GS Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn Trung, Phạm Chi Lan,
Chu Hảo (nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và công nghệ), nhà nghiên cứu
Nguyễn Đình Đầu, Linh mục Huỳnh Công Minh, ông Lê Hiếu Đằng, Gs Tương
Lai, Luật sư Trần Quốc Thuận, chuyên gia kinh tế Vũ Thành Tự Anh, Thiền
sư Lê Mạnh Thát, nhà văn Nguyên Ngọc, Ts Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Hữu
Châu Phan, Nguyễn Đình An.
"Độc lập, tự chủ và toàn vẹn lãnh thổ đang bị uy hiếp"
Trước tình hình Biển Đông nóng lên,
nhóm nhân sĩ cho rằng, "Độc lập, tự chủ và toàn vẹn lãnh thổ của nước
ta đang bị uy hiếp, xâm phạm nghiêm trọng”.
"Từ khát vọng trở thành siêu cường, với
vai trò là "công xưởng thế giới” và chủ nợ lớn nhất của thế giới, dưới
chiêu bài "trỗi dậy hòa bình”, Trung Quốc đang ra sức phát huy quyền
lực dưới mọi hình thức, nhằm thâm nhập và lũng đoạn nhiều quốc gia trên
khắp các châu lục…Thời gian gần đây, Trung Quốc đã có những bước leo
thang nghiêm trọng trong việc thực hiện âm mưu độc chiếm Biển Đông với
nhiều hành động bất chấp luật pháp quốc tế, ngang nhiên xâm phạm chủ
quyền quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của các quốc gia giáp
Biển Đông. Trung Quốc tự ý vạch ra cái gọi là "đường chữ U 9 đoạn”,
thường được gọi là "đường lưỡi bò”, chiếm hơn 80% diện tích Biển Đông,
nhiều lần tuyên bố trước thế giới toàn bộ vùng "lưỡi bò” này thuộc chủ
quyền không thể tranh cãi của Trung Quốc và đã liên tục tiến hành nhiều
hoạt động bất hợp pháp trên Biển Đông để khẳng định yêu sách trái luật
quốc tế này.
Hiện nay Trung Quốc đang ráo riết tăng
cường lực lượng hải quân, chuẩn bị giàn khoan lớn, tiến hành nhiều hoạt
động quân sự hoặc phi quân sự ngày càng sâu vào vùng biển các quốc gia
trong vùng này, gắn liền với những hoạt động chia rẽ các nước ASEAN
trong quan hệ với Trung Quốc.
Trên vùng Biển Đông thuộc lãnh hải và
vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, năm 1974 Trung Quốc đã tấn công
chiếm nốt các đảo ở Hoàng Sa, năm 1988 đánh chiếm thêm 7 đảo và bãi đá
thuộc quần đảo Trường Sa của ta; từ đó đến nay thường xuyên tiến hành
các hoạt động uy hiếp và xâm phạm vùng biển thuộc chủ quyền của nước
ta, như tự ý ra lệnh cấm đánh bắt cá trên Biển Đông, xua đuổi, bắt giữ,
cướp tài sản của các tàu đánh cá trên vùng này, gây sức ép để ngăn chặn
hoặc đòi hủy bỏ các hợp đồng mà các tập đoàn kinh doanh dầu khí của
nước ngoài đang hợp tác với Việt Nam, liên tục cho các tàu hải giám đi
tuần tra như đi trên biển riêng của nước mình. Gần đây nhất, tàu Trung
Quốc cắt cáp quang và thực hiện nhiều hành động phá hoại khác đối với
tàu Bình Minh 02 và tàu Viking II của ta đang hoạt động trong vùng
thuộc đặc quyền kinh tế của Việt Nam; đó là những bước leo thang nghiêm
trọng trong các chuỗi hoạt động uy hiếp, lấn chiếm vùng biển của nước
ta.
Vị trí địa lý tự nhiên, vị thế địa
chính trị và địa kinh tế trong bối cảnh quốc tế hiện nay khiến cho Việt
Nam bị Trung Quốc coi là chướng ngại vật trên con đường tiến ra biển
phía Nam để vươn lên thành siêu cường…”, bản kiến nghị viết.
Từ phân tích trên, nhóm nhân sĩ cho
rằng "xem xét cục diện quan hệ hai nước, phải nhìn nhận thẳng thắn rằng
Trung Quốc đã đi được những bước quan trọng trong việc thực hiện ý đồ
chiến lược của họ”.
Kiến nghị dẫn chứng: Nhập siêu của ta
từ Trung Quốc mấy năm qua tăng rất nhanh (năm 2010 gấp 2,8 lần năm
2006) và từ năm 2009 xấp xỉ bằng kim ngạch xuất siêu của nước ta với
toàn thế giới. Hiện nay, nước ta phải nhập khẩu từ Trung Quốc khoảng
80-90% nguyên vật liệu cho công nghiệp gia công của ta, một khối lượng
khá lớn xăng dầu, điện, nguyên liệu và thiết bị cho những ngành kinh tế
khác; khoảng 1/5 kim ngạch nhập khẩu từ Trung Quốc là hàng tiêu dùng,
chưa kể một khối lượng tương đương như thế vào nước ta theo đường nhập
lậu. Đặc biệt nghiêm trọng là trong những năm gần đây, 90% các công
trình kinh tế quan trọng như các nhà máy điện, luyện kim, hóa chất,
khai thác bô-xít, khai thác ti-tan… được xây dựng theo kiểu chìa khóa
trao tay (EPC) rơi vào tay các nhà thầu Trung Quốc với nhiều hệ quả
khôn lường.
Trong khi đó Trung Quốc nhập khẩu từ
nước ta chủ yếu dưới dạng vơ vét nguyên liệu, nông sản và khoáng sản,
với nhiều hệ quả tàn phá môi trường. Ngoài ra còn nạn cho Trung Quốc
thuê đất, thuê rừng ở vùng giáp biên giới, nạn tiền giả từ Trung Quốc
tung vào. Sự yếu kém của nền kinh tế trong nước chính là mảnh đất màu
mỡ cho sự xâm nhập, thậm chí có mặt chi phối, lũng đoạn về kinh tế của
Trung Quốc. Chưa nói tới hệ quả khôn lường của việc Trung Quốc xây
nhiều đập trên thượng nguồn hai con sông lớn chảy qua nước ta.
Cũng không thể xem thường sự xâm nhập
của Trung Quốc vào các nước xung quanh ta. Nếu Trung Quốc thực hiện
được mưu đồ độc chiếm Biển Đông, Việt Nam coi như bị bịt đường đi ra
thế giới bên ngoài.
Trong khi đó tình hình đất nước lại có nhiều khó khăn và mối nguy lớn…
Theo các nhân sĩ trên, do "vị trí địa
lý nước ta không thể chuyển dịch đi nơi khác, nên toàn bộ thực tế hiện
nay buộc dân tộc ta phải tạo được bước ngoặt có ý nghĩa quyết định đối
với vận mệnh của đất nước: Là nước láng giềng bên cạnh Trung Quốc đầy
tham vọng đang trên đường trở thành siêu cường, Việt Nam phải bảo vệ
vững chắc độc lập, chủ quyền quốc gia, trở thành một đối tác được Trung
Quốc tôn trọng, tạo ra một mối quan hệ song phương thật sự vì hòa bình,
hữu nghị, hợp tác và phát triển.
Mặt trận gìn giữ lãnh hải, vùng đặc
quyền kinh tế, biển đảo, vùng trời của nước ta trong Biển Đông đang rất
nóng do các bước leo thang lấn chiếm ngày càng nghiêm trọng của Trung
Quốc… Tuy nhiên, mặt trận nguy hiểm nhất đối với nước ta mà Trung Quốc
muốn dồn quyền lực và ảnh hưởng để thực hiện, đó là: thâm nhập, lũng
đoạn mọi mặt đời sống kinh tế, chính trị, văn hóa của nước ta…
Sự xuất hiện một Trung Quốc đang cố trở
thành siêu cường với nhiều mưu đồ và hành động trái luật pháp quốc tế,
bất chấp đạo lý, gây nhiều tác động xáo trộn thế giới, tạo ra một cục
diện mới đối với nước ta trong quan hệ quốc tế: Hầu hết mọi quốc gia
trên thế giới, có lẽ ngoại trừ Trung Quốc, đều mong muốn có một Việt
Nam độc lập tự chủ, giàu mạnh, phát triển, có khả năng góp phần xứng
đáng vào gìn giữ hòa bình và ổn định trong khu vực, thúc đẩy những mối
quan hệ hữu nghị, hợp tác vì sự bình yên và phồn vinh của tất các các
nước hữu quan trong khu vực và trên thế giới”
Các nhân sĩ này cho rằng: "cục diện thế
giới mới này là cơ hội lớn, mở ra cho đất nước ta khả năng chưa từng có
trong công cuộc phát triển và bảo vệ Tổ quốc, qua đó giành được cho
nước ta vị thế quốc tế xứng đáng trong thế giới văn minh ngày nay. Để
vươn lên giành thời cơ, thoát hiểm họa, cả dân tộc ta, từ người lãnh
đạo, cầm quyền đến người dân thường phải dấn thân cùng với cả nhân loại
tiến bộ đấu tranh cho những giá trị đang là nền tảng cho một thế giới
tiến bộ, đó là hòa bình, tự do dân chủ, quyền con người, bảo vệ môi
trường
Kiến nghị 5 điểm
Từ những phân tích trên, các nhân sĩ "khẩn thiết kiến nghị với Quốc hội và Bộ Chính trị”
1. Công bố trước toàn thể nhân dân ta
và nhân dân toàn thế giới thực trạng quan hệ Việt – Trung; nêu rõ những
căn cứ phù hợp với luật pháp quốc tế, có sức thuyết phục về chủ quyền
của Việt Nam đối với biển đảo ở vùng Biển Đông để làm sáng tỏ chính
nghĩa của nước ta; khẳng định thiện chí trước sau như một của nước ta
xây dựng, gìn giữ quan hệ hữu nghị, hợp tác láng giềng tốt với Trung
Quốc, nhưng quyết tâm bảo vệ độc lập, chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ
quốc gia của mình … Chúng ta luôn phân biệt những mưu đồ và hành động
phi đạo lý và trái luật pháp quốc tế của một bộ phận giới lãnh đạo
Trung quốc, khác với tình cảm và thái độ thân thiện của đông đảo nhân
dân Trung quốc đối với nhân dân Việt Nam. Chúng ta sẵn sàng là bạn và
đối tác tin cậy của tất cả các nước, đặc biệt coi trọng quan hệ hữu
nghị, hợp tác với các nước Đông Nam Á và các nước lớn, cùng với các
nước có liên quan giải quyết hoà bình các vấn đề tranh chấp ở Biển Đông.
2. Trình bày rõ với toàn dân thực trạng
đất nước hiện nay, thức tỉnh mọi người về những nguy cơ đang đe dọa vận
mệnh của Tổ quốc, dấy lên sự đồng lòng và quyết tâm của toàn dân đem
hết sức mạnh vật chất, tinh thần, trí tuệ để bảo vệ và phát triển đất
nước. Cải cách sâu sắc, toàn diện về giáo dục và kinh tế ngày càng trở
thành yêu cầu cấp thiết, là kế sâu rễ bền gốc để nâng cao dân trí, dân
tâm, dân sinh làm cơ sở cho quá trình tự cường dân tộc và nền tảng cho
sự nghiệp bảo vệ và xây dựng đất nước.
3. Tìm mọi cách thực hiện đầy đủ các
quyền tự do, dân chủ của nhân dân đã được Hiến pháp quy định, nhằm giải
phóng và phát huy ý chí và năng lực của nhân dân cho sự nghiệp xây dựng
và bảo vệ Tổ quốc, tận dụng được cơ hội mới, đáp ứng được những đòi hỏi
và thách thức mới của tình hình khu vực và thế giới hiện nay.
4. Kêu gọi toàn thể quốc dân đồng bào,
mọi người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, không phân biệt chính
kiến, tôn giáo, dân tộc, địa vị xã hội, hãy cùng nhau thực hiện hòa
hợp, hòa giải, đoàn kết dân tộc với lòng yêu nước, tinh thần vị tha và
khoan dung. Tất cả hãy cùng nhau khép lại quá khứ, đặt lợi ích quốc gia
lên trên hết, để từ nay tất cả mọi người đều một lòng một dạ cùng nắm
tay nhau đứng chung trên một trận tuyến vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ
Tổ quốc, cùng nhau dốc lòng đem hết trí tuệ, nghị lực sáng tạo và nhiệt
tình yêu nước xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của chúng ta.
5. Lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam với
tính cách là đảng cầm quyền duy nhất và cũng là người chịu trách nhiệm
toàn diện về tình hình đất nước hiện nay, đặt lợi ích quốc gia lên trên
hết, giương cao ngọn cờ dân tộc và dân chủ đẩy mạnh cuộc cải cách chính
trị, giải phóng mọi tiềm năng của nhân dân cho sự nghiệp xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc, đẩy lùi mọi tệ nạn tham nhũng và tha hóa, đưa đất nước
thoát ra khỏi tình trạng yếu kém và lệ thuộc hiện nay, chuyển sang thời
kỳ phát triển bền vững, đưa dân tộc ta đồng hành với cả nhân loại tiến
bộ vì hòa bình, tự do dân chủ, quyền con người, bảo vệ môi trường.
Theo Tuanvietnam |
Bùi Tín - Hoài nghi
Mọi người Việt Nam trong và ngoài nước
quan tâm đến thời cuộc đều biết rằng hiện đang lưu truyền trong xã hội
mối hoài nghi dai dẳng về nội dung chuyến đi Bắc Kinh của Thứ tưởng
Ngoại giao Hồ Xuân Sơn ngày 25-6-2011 vừa qua.
Tại Bắc Kinh, ông Hồ Xuân Sơn đã gặp
ông Đới Bình Quốc và Thứ trưởng Ngoại giao Trương Chí Quân. Sau cuộc
họp này, phía Trung Quốc, qua bản tin của Tân Hoa Xã ngày 28-6, kêu gọi
công khai phía Việt Nam phải thi hành thỏa thuận song phương về vấn đề «biển Nam Trung Hoa» mà 2 bên vừa đạt được.
Hình: Wikipedia Commons
Ông Đới Bình Quốc, một trong 5 ủy
viên của Quốc vụ viện Trung Quốc, là nhân vật có quyền lực cao nhất
trong ngành ngoại giao Trung Quốc
Vậy thỏa thuận song phương vừa đạt được có nội dung ra sao?
Cũng ngày 28-6, người phát ngôn bộ ngoại giao Trung Quốc Hồng Lỗi cũng họp báo, buộc chặt phía Việt Nam vào cái gọi là «hiểu biết chung về thỏa thuận đã đạt được», mà 2 nội dung quan trọng nhất là «giải quyết tranh chấp bằng tham khảo hữu nghị song phương»,
tránh các động thái có thể làm cho tình hình trầm trọng hay phức tạp
thêm, đồng thời «2 bên phản đối những thế lực bên ngoài can dự vào cuộc
tranh chấp giữa Trung Quốc và Việt Nam».
Vậy 2 bên có thật đã thỏa thuận về nội dung 2 điểm trên đây không ?
Bộ Ngoại giao Hà Nội im thin thít,
không dám xác nhận – vì sợ công luận, mà cũng không dám cải chính nội
dung do phía Trung Quốc đưa ra – vì sợ Bắc Kinh công bố rõ mọi chuyện.
Đây là nhận định của nhiều trí thức am hiểu tình hình, của nhiều đảng
viên lão thành quan tâm đến vận nước.
Đã có 15 trí thức gửi thư chất vấn
chính quyền về mối hoài nghi rất có cơ sở này. Bộ Ngoại giao lúng túng,
như gà mắc tóc, hẹn sẽ làm rõ, nhưng sự ú ớ mua thời gian càng làm cho
mối hoài nghi thêm dai dẳng và lớn thêm.
Trong khi đó có thêm nhiều yếu tố mới trong tình hình và trong công luận.
Một là tại sao Thứ trưởng Hồ Xuân Sơn
lại phải gặp ông Đới Bình Quốc. Ông Đới là ai? Đới Bình Quốc là một
trong 5 ủy viên của Quốc vụ viện Trung Quốc, là nhân vật có quyền lực
cao nhất trong ngành ngoại giao TQ, là Trưởng Ban Đối ngoại của đảng CS
Trung Quốc, cấp trên của Bộ trưởng Ngoại giao Dương Khiết Trì.
Trong chuyến đi này, theo thủ tục ngoại
giao, Thứ trưởng Hồ Xuân Sơn gặp Thứ trưởng Trương Chí Quân, người cùng
cấp, là đủ. Vậy tại sao ông Sơn lại phải để ông Trương Chí Quân dẫn đến
gặp ông Đới Bình Quốc, người có cương vị cao hơn đến 2, 3 cấp? Tất
nhiên không phải để chào hình thức, cũng không phải để bàn bạc tay đôi,
mà rõ ràng để nghe chỉ thị một chiều, mọi sự ông Đới dạy bảo đều phải
cúi đầu: hảo hảo.
Điều thỏa thuận, nội dung hiểu biết chung
là từ đó mà ra. Chính cũng do đó mà khi phía Trung Quốc ngày 28-6 vẫn
lên giọng: biển Nam Trung Hoa hoàn toàn thuộc chủ quyền Trung Quốc là
điều không thể bàn cãi,
Phía Việt Nam không hề phản ứng, cái lưỡi người phát ngôn bộ ngoại giao Hà Nội co rút lại.
Cũng không phải ngẫu nhiên mà Chủ Nhật
10-7 việc đàn áp anh chị em xuống đường biểu tình, tuần hành đã mạnh
tay hơn hẳn mấy chủ nhật trước, phải chăng là để thi hành thỏa thuận
trên?
Và cũng không phải ngẫu nhiên các báo
lề phải và các buổi phát thanh lề phải sau khi làm ra vẻ găng với nạn
bành trướng, nay lại cùng chung một giọng: hãy để cho chính phủ thương lương song phương giải quyết mọi sự, giữ tình hữu nghị truyền thống, tránh gây thêm phức tạp…
Cũng không phải ngẫu nhiên cuộc họp lần
thứ hai Ban Chấp hành Trung ương Đảng CSVN khóa XI diễn ra suốt 7 ngày,
không có một ai nói đến tình hình biển Đông, về quan hệ Việt – Trung,
Việt – Mỹ gần đây.
Một điều hoài nghi quan trọng vẫn tồn
tại trong dư luận trong nước và quốc tế là: có thật trong cuộc họp ở
Bắc Kinh trên đây, 2 bên đã thỏa thuận là phản đối những thế lực bên ngoài can dự vào tranh chấp biển Đông, với sự hiểu ngầm chủ yếu là thực hiện mưu đồ gạt hẳn Hoa Kỳ ra khỏi vùng chiến lược này, để cho bành trướng tha hồ vẫy vùng ?
Công luận trong và ngoài nước đòi hỏi mọi thông tin chính thức từ Hà Nội phải minh bạch rõ ràng.
Mọi sự che dấu khuất tất, thiếu minh bạch, úp úp mở mở chỉ làm tăng thêm những hoài nghi có cơ sở.
|