Việt Nam vừa tự hào đón nhận thêm một
cái "nhất” nữa mà thế giới trao tặng. Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Việt
Nam Nguyễn Văn Bình "được” tạp chí Global Finance liệt vào số các thống
đốc ngân hàng nhà nước kém nhất trên thế giới. Hệ thống ngân hàng tập
trung tiền bạc của đất nước, của nhân dân đã bị ”Nhóm lợi ích” thao túng
và ăn cắp thế nào?
Nguyên tắc cơ bản nhất được giải thích
nôm na là: Các đại gia (các Soái, các Bố già, Mẹ già – gọi chung là
"Nhóm lợi ích”) bỏ ra 1 đồng vốn để mở ngân hàng. Với 1 đồng vốn ban đầu
đó, ngân hàng được huy động 9 đồng tiết kiệm của nhân dân. Vậy là tổng
cộng ngân hàng có 10 đồng để cho doanh nghiệp… vay.
Nhưng bây giờ, bong bóng bất động sản,
chứng khoán đều đã xịt, nợ xấu không trả được tăng cao. Nếu trong 10
đồng cho vay ra có 2, 3 đồng không thu hồi được (thằng vay phá sản hoặc
chuồn rồi) thì nợ xấu đã lên đến 20, 30%. Ở Việt Nam lại còn tình trạng
đại gia chủ ngân hàng lách luật (thậm chí được bảo kê), cho chính công
ty sân sau của mình vay, "tay trái lấy của nhân dân cho tay phải vay”.
Các đại gia chủ ngân hàng rút ruột ngân hàng đi đầu cơ, giờ thua lỗ
không trả được, thành nợ xấu
Chỉ cần nợ xấu 10% là ngân hàng đã mất
trắng 1 đồng vốn cổ đông góp vào lúc đầu (1/10 đồng cho vay ra). Cổ đông
ngân hàng đó thực chất đã mất trắng 1 đồng của mình rồi, vì 9 đồng huy
động của dân là nợ nhân dân, phải trả nhân dân.
Cách thế giới làm là cho cổ đông chủ
ngân hàng mất trắng (vì cho vay láo), nhà nước bơm tiền vào bù đắp phần
vốn bị mất đó, ngân hàng thực chất trở thành ngân hàng quốc doanh. Vài
năm sau kinh tế ổn ổn, nhà nước lại bán ngược cổ phần ra thị trường,
ngân hàng lại thành ngân hàng tư nhân. Đây là cách Mỹ xử lý Citibank năm
2008, Hàn xử lý nhiều ngân hàng năm 1997, Tây Ban Nha đang tiến hành
hiện nay. Khắp thế giới chỉ có bài này thôi, cho cổ đông chủ ngân hàng
mất trắng, còn người gửi tiền không mất đồng nào.
Ở ta thì sao? Đại gia, các Soái chủ ngân
hàng đút lót đồng chí Bình thống đốc và các đồng chí trên nữa, tìm cách
cùng các đồng chí này che giấu nợ xấu để không bị mất trắng ngân hàng
rồi huy động cả hệ thống chính trị "vào cuộc” để giải cứu, coi đây là
nhiệm vụ chính trị….. Các đồng chí có những sáng kiến tầm vóc "đỉnh cao
trí tuệ” như in thật nhiều tiền để có tiền mặt tung vào các ngân hàng
nhằm bịt lỗ hổng, huy động ngân sách nhà nước để "cứu”, cấm giao dịch
vàng miếng, thắt chặt ngoại tệ … Dân không còn phương tiện giao dịch nào
khác là phải dùng tiền đồng mà các đồng chí tùy tiện in và tung ra lưu
hành.
Tài sản của đất nước, của nhân dân "nhờ
đó” mà cứ bị pha loãng ra (thực chất là bị ăn cắp bởi món tiền anh có
hôm qua còn mua được 5 bát phở, hôm nay nó chỉ mua được 2 bát thôi). Các
Soái, các Bố, các Mẹ bằng cách này cứ thoải mái giàu sụ trên sự mất mát
của nhân dân. Vòi của chúng cứ chọc vào cái bình ngân hàng hút tiền
thật của nhân dân ra. Ngân hàng Nhà nước lại in tiền ra liên tục rót
tiếp vào bình. Tiền của nhân dân trong bình cứ loãng, loãng nữa, loãng
mãi. Lạm phát cao, giá cả leo thang, sản xuất đình trệ.
Với sự "bọc lót nhịp nhàng” này mà hệ
thống ngân hàng ở Việt Nam đã trở thành 1 ngôi nhà bị mối ăn rỗng. Nền
sản xuất thì gần như tê liệt, đời sống nhân dân ngày càng sa sút trầm
trọng. Tài sản của nhân dân cứ bị mất, mất nữa, mất mãi. Các Soái cứ
giàu, giàu nữa, giàu mãi…
>
Ý kiến nhân dân
|