Kính gửi BBT trang boxitvn, kính gửi BS Nguyễn Đắc,
Đọc bài "Thư ngỏ gửi bác Kami về vì sao tôi phải yêu nước lén lút"
đăng trên trang boxitvn ngày 3/6 và lời phi lộ của BS Nguyễn Đắc (*),
tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Điều bạn Thanh nói lên là sự thật. Ai trong
chúng ta đều có con vi-rút "sợ hãi" trong người, nên dù yêu nước, vẫn
không dám bộc lộ, nếu nhà nước không cho phép. Tuy nhiên, chúng ta vẫn
có thể bày tỏ và cách bày tỏ của bạn Thanh và nhiều bạn khác mà tôi
được biết qua các trang Dân Luận, Đàn Chim Việt... rất có ý nghĩa. Tôi
cũng xin được góp phần "yêu nước lén lút". Xin gửi boxitvn bài viết
dưới đây, cùng một số ảnh đính kèm. Rất mong boxitvn cho phổ biến.


Trong thời gian qua, tôi có đọc được nhiều bài viết của các bạn trẻ
ở khắp nơi, muốn thể hiện tinh thần yêu nước và bảo vệ lãnh thổ của tổ
quốc bằng cách vẽ, sơn 6 chữ "HS-TS-VN” tại những nơi công cộng.
Tinh thần này đã khiến tôi không khỏi lấy làm suy nghĩ và cảm phục
những bạn trẻ trong Nhóm Thanh Niên Hành Động Vì Đất Nước ở các tỉnh
Đồng Nai, Bình Dương, Bình Thuận và thành phố HCM, hay như bạn Phương
Nguyên ở tỉnh Hà Tĩnh, sinh viên Lê Văn Cát ở Đại học Hoa Lư Ninh Bình,
các bạn trẻ tại tỉnh Thanh Hoá ở phía Bắc hay Cần Thơ, Trà Vinh, Sa Đéc
ở phía Nam và tại các tỉnh khác nữa mà tôi không có điều kiện theo dõi
hết.
Tôi muốn bày tỏ lòng cảm phục của tôi đối với các bạn, bởi vì tôi
nghĩ rằng lòng yêu nước của chúng ta đều tràn đầy giống như nhau, không
ai là không muốn gìn giữ từng tấc đất của cha ông để lại, không ai là
không thấy đau xót và nhục nhã khi thấy dân tộc mình bị kẻ khác khinh
khi, tuy nhiên, phần lớn mọi người còn ngần ngại nếu không nói là e sợ,
không dám bày tỏ lòng yêu nước của mình vì những mối đe dọa lúc nào
cũng quanh quẩn ở bên ta. Tôi nghe các bạn nói là phải "yêu nước lén
lút” mà cảm thấy tủi hổ.
Tôi đang là sinh viên của Trường đại học Sư phạm Kỹ thuật Nam Định,
một thành phố có vị trí to lớn trong lịch sử cũng như kinh tế của đất
nước. Thành phố của tôi có tượng đài Đức Trần Hưng Đạo, một danh tướng
nhà Trần với những chiến công hiển hách chống ngoại xâm. Hàng ngày chạy
xe ngang qua tượng đài của ngài đặt trước Nhà hát 3/2, tôi không dám
nhìn thẳng vào mắt ngài! Cho đến ngày, sau một đêm trằn trọc suy nghĩ,
tôi đã quyết định mình phải góp tay vào làm "một chuyện nhỏ” như lời
kêu gọi của một số bạn.
Tôi chia sẻ ý định này với một vài bạn rất thân, và chúng tôi đồng
tình góp mỗi người một số tiền nhỏ để thực hiện ý định của mình. Trong
tuần lễ vừa rồi, chúng tôi đã vẽ, sơn 6 chữ "HS-TS-VN” ở một vài địa
điểm trong tỉnh Nam Định, và hôm nay chúng tôi xin gửi đến các bạn
những hình ảnh này để hãnh diện báo cáo rằng Nam Định chúng tôi cũng đã
có mặt trong việc phát ngôn "Hoàng Sa, Trường Sa là lãnh thổ muôn đời
của dân tộc Việt Nam”. Một việc làm nhỏ mà chúng ta ai ai cũng có thể
tham gia nếu chúng ta cương quyết gạt bỏ nỗi sợ hãi phi lý của những kẻ
lạm quyền phi pháp luôn muốn gán ghép cho chúng ta. Khi đặt tay vẽ được
6 chữ "HS – TS – VN" rồi thì chúng ta sẽ cảm thấy ấm áp và không còn
nỗi sợ hãi nào có thể chế ngự được lòng yêu nước của chúng ta.







Số tiền mà chúng tôi chung góp để mua sơn không đáng là bao nhiêu,
chỉ tương đương với một buổi cà phê, và thời giờ thì cũng chẳng tốn kém
nhiều. Do điều kiện phải thao tác nhanh chóng nên các chữ viết hiện còn
đơn sơ, nguệch ngoạc… Sau này chúng tôi sẽ cố gắng cải tiến hơn.
Xin gửi đến các bạn lời chào vì đất nước.
TH
(*) Chú thích của BBT Dân Luận: Bài viết "Thư ngỏ gửi bác Kami về vì sao tôi phải yêu nước lén lút" của bạn Thanh đăng trên Dân Luận được trang Bauxite Việt Nam tiếp tay phổ biến với phần dẫn nhập của BS Nguyễn Đắc như sau:
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam. Chúng
ta có hẳn cả một Chủ tịch lẫn trụ sở hành chính huyện Hoàng Sa tại Đà
Nẵng. Chúng ta có hẳn đội quân đang trú đóng tại Trường Sa. Và năm
1988, có 64 chiến sĩ đã ngã xuống tại Trường Sa vì Trường Sa. Hồn
thiêng còn lảng vảng đâu đây, trong đó có đến 61 vong hồn không biết có
tìm được thân xác để trú ngụ? Vậy hà cớ gì khi hô to: Hoàng Sa, Trường
Sa là của Việt Nam lại bị chính quyền Việt nam giải tán? Rồi Công an
theo dõi. Rồi Tuyên giáo Đào Duy Quát lên giọng chất vấn: Được gì, được
gì? Làm như thế được gì?…
Được gì ư? Bản thân những người dũng cảm hô vang để khẳng định
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam thì "đã bị" như lời trần tình của
tác giả. Thế nhưng không làm như thế thì lẽ nào chúng ta thừa nhận
Hoàng Sa, Trường Sa đã là của Trung Quốc rồi ư?
Cảm ơn tác giả tên Thanh đã nói hộ nhiều người một sự thật. Một sự
thật quá đỗi xót xa, rằng: "Tôi kể dài dòng như vậy là để bác Kami thấy
tại sao những người Việt Nam như tôi cứ phải lén lút nói lên lòng yêu
nước. Tôi cũng muốn làm công khai lắm chứ. Tôi cũng muốn viết rõ hàng
chữ "Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam" chứ. Nhưng bác phải thông
cảm cho tôi là sự lo sợ cá nhân bị chiếu tướng đã đành, còn thân nhân
mình nữa và đây mới là sự ám ảnh lớn nhất. Vì vậy mà tôi mới phải làm
âm thầm, viết tắt cho nhanh, chứ nếu cà kê viết dài, viết rõ thì chưa
làm được bao lâu là bị chiếu tướng rồi". Để rồi "Viết tới đây, tôi muốn
khóc. Yêu nước mà lại lén lút sao trời? Nhưng đành vậy chứ sao".
Thưa tác giả tên Thanh, không riêng gì bạn khóc đâu. Bởi khi viết
những dòng phi lộ này, chúng tôi cũng không kìm được những giọt nước
mắt .
BS Nguyễn Đắc