Điều trớ trêu còn ở chỗ cũng bấy nhiêu triệu dân VN, khi
biện hộ cho việc trì hoãn mở rộng các quyền dân chủ, cho phép đa đảng
thì các quan chức VN thường đổ lỗi do ‘nhận thực chính trị trong dân
chúng còn thấp kém’ nhưng nay khi cần phê duyệt siêu dự án đường tàu
cao tốc thì ông nghị Cảnh (mà thực chất cũng là quan chức hành pháp
kiêm luôn chức đại biểu quốc hội) lại ca tụng chỉ số IQ của người VN
cao!?
Nếu
ai chịu khó ghi chép lại các phát biểu của các quan chức VN nhất là từ
ngày mở cửa đến nay, hẳn họ sẽ có được một bộ sưu tập những câu ‘để
đời’ mà các thế hệ mai sau có thể dựa vào đó để đánh giá năng lực cai
trị đất nước của họ, cũng giống như khi nhắc đến tổng thống Thiệu mọi
người khó thể nào quên câu "đừng tin những gì cộng sản nói…”.
Hôm
8/6 vừa qua ‘ông nghị’ Nguyễn Tiến Cảnh của tỉnh Hà Nam lại vừa bổ xung
vào bộ sưu tập này bằng một phát biểu khác nghe rất ư là… ‘đỉnh cao trí
tuệ’ "Tôi thấy những nơi có chỉ số IQ cao thì họ có đường sắt cao tốc, VN ta cũng có chỉ cố IQ cao…” !!! khi tranh luận tại quốc hội về việc VN có nên xây dựng đường tàu cao tốc Bắc Nam
Với
kiểu lập luận đem ‘râu ông nọ cắm cằm bà kia’ như vậy đối tượng mà ông
Cảnh quan tâm chắc chắn không phải người dân mà ông đại diện, những
người sẽ phải nai lưng ra trả nợ khoản vay cỡ 65 tỷ USD cho siêu dự án
này nếu nó được phê duyệt, mà ông chỉ biết nhắm mắt ‘hót’ chỉ để lấy
muốn lòng những kẻ đang ban phát chức vụ và bổng lộc cho ông ta mà thôi.
 "Đại biểu Quốc hội" Nguyễn Tiến Cảnh: "Các nước có chỉ số IQ cao đều xây đường sắt cao tốc"
Sau
khi lời phát biểu đầy ‘trí tuệ’ này theo internet ‘bay lượn’ đến khắp
mọi miền đất nước, nỗi lo của người dân đóng thuế không chỉ còn là con
số vài chục tỷ USD kia nữa, bởi đất nước sẽ còn nhiều dự án khác nhưng
quốc hôi là cơ quan có nhiệm vụ phê duyệt và kiểm soát các dự án này,
lại đang có những cái đầu quá nhỏ không xứng đáng được giao quyền định
đoạt những siêu dự án có liên quan đến tương lai của các thế hệ con
cháu chúng ta mai sau.
Nếu
không nhỏ thì tại sao ‘IQ’ tức chỉ số thông minh của các cá nhân và sự
vận hành của đoàn tàu cao tốc nào có dây mơ rễ má gì với nhau mà ông
nghị Cảnh lại lôi nó vào cuộc để đưa ra kết luận ‘xanh rờn ‘VN cần phải
xây dựng đường sắt cao tốc’. Bộ não ông Cảnh với những hiểu biết về chỉ
số IQ và xây dựng đường tàu cao tốc như vậy liệu có nặng và nhiều nếp
nhăn để thông minh hơn chúng ta không hay ông ta chỉ nói như con vẹt,
nói mà chính ông cũng chẳng hiểu mình nói gì?
IQ là gì?
Theo bộ tự điển nổi tiếng Webster
IQ được định nghĩa như sau: A measure of a person’s intelligence as
indicated by an intelligence test; the ratio of a person’s mental age
to their chronological age (multiplied by 100). Xin tạm dịch: IQ
(Intelligent Quotation) là chỉ số đo lường trí thông minh của một người
có được bởi một cuộc trắc nghiệm mà kết quả là thương số giữa tuổi trí
tuệ và tuổi đời, nhân cho 100.
Bộ
tự điển Wikipedia còn cung cấp nhiều chi tiết về IQ hơn. Theo đó khái
niệm về IQ lần đầu tiên được nhà khoa học người Anh Francis Galton nêu
ra trong cuốn Hereditary Genius xuất bản vào cuối thế kỷ 19. Sau đó, nó
được học trò của ông là J.Cattell và nhà tâm lý học người Pháp Alfred
Binet phát triển bằng việc thảo ra những bài trắc nghiệm để kiểm tra năng lực trí tuệ của trẻ khi đi học, vì Binet nhận thấy dường như có mối liên hệ giữa khả năng học của một học sinh với kết quả bài trắc nghiệm của ông.
Sau
đó không lâu, nhà tâm lý học người Mỹ Giáo sư Lewis Terman (Giảng viên
trường đại học Standford) đã phát triển bài trắc nghiệm gồm những câu
phức tạp hơn để dùng cho người trưởng thành và đặt tên là bài trắc
nghiệm chỉ số thông minh Stanford-Binet; nó nhanh chóng trở nên thông
dụng trên khắp nước Mỹ, bùng phát mạnh vào năm 1917 khi nước Mỹ bước
vào chiến tranh thế giới thứ nhất.
Ban đầu IQ
được tính là thương số giữa tuổi trí tuệ và tuổi thực tế nhân với 100,
tuy nhiên cách tích này nhanh chóng bộc lộ những khuyết điểm nên được
phát triển thành các cách tính phổ biến theo độ lệch chuẩn 15, 16, 24.
Chỉ số IQ thường được cho là có liên quan đến sự thành công trong học
tập, trong công việc, trong xã hội, những nghiên cứu gần đây cho thấy
có sự liên quan giữa IQ và sức khỏe, tuổi thọ (những người thông minh
thường có nhiều kiến thức hơn trong việc chăm sóc bản thân) và cả số
lượng từ mà người đó sử dụng. Trong thế kỉ 20, chỉ số IQ trung bình của
con người tăng lên một cách rất chậm: đó được gọi là hiệu ứng Flynn.
Nhưng chúng ta vẫn chưa thể khẳng định chắc chắn những sự thay đổi đó
thể hiện chính xác sự thông minh dần thêm của con người.
Trung
bình chỉ số IQ trong một đời người hầu như không tăng hay giảm. Tuy
nhiên vẫn có một ít người trải qua những sự thay đổi rất lớn. Ví dụ như
trong một số tài liệu, một số chứng bệnh ảnh hưởng học tập có thể ảnh
hưởng gây giảm chỉ số IQ rất lớn (Shaywitz, 1995).
Từ
các định nghĩa trên chúng ta thấy IQ là một khái niệm gắn liền với cá
nhân (person) hoàn toàn không có đề cập gì đến mức độ thông minh của
một dân tộc, sắc dân (nation) hay nòi giống nào hết. Hơn nữa, mặc dù IQ
được nhiều nhà khoa học quan tâm tìm hiểu suốt thế kỷ vừa qua, nhưng
đến nay nó vẫn chưa được thế giới xem như một loại tiêu chuẩn để đánh
giá năng lực thực sự của một con người, không như khi đánh giá khả năng
nghe – nói tiếng Anh dựa vào số điểm Toefl.
Điều
đó chứng tỏ phương pháp tính chỉ số IQ hiện vẫn còn nhiều thiếu sót và
khó có ai có thể dựng được những bài test IQ chuẩn xác bởi lẽ việc làm
này đụng đến hệ thần kinh và não là những cơ quan tinh vi nhất của con
người. Ngay đến các nhà khoa học hàng đầu thế giới còn chưa khám phá
hết mọi bí ẩn của nó thì làm sao các nhà xã hội học có thể hiểu để vạch
ra được cách đo lường nó sao cho đúng đắn?
Do
vậy trong thực tế chúng ta chưa hề có thấy bất kỳ nhà trường hay tổ
chức xã hội nào dám đem chỉ số IQ ra làm thước đo để đánh giá khả năng
của một con người cả. Vì như đã trình bày trên, IQ đơn thuần chỉ kết
quả trắc nghiệm giống như thi vấn đáp từ những câu hỏi trắc nghiệm thuần lý thuyết,
trong khi sự thông minh nhạy bén thực sự của một người lại trở nên cần
thiết và phải được bộc lộ trong những tình huống con người bất ngờ phải
đối mặt với những bế tắc, khó khăn hay hiểm nghèo trong của cuộc sống.
Cần
phải dài dòng như thế mới thấy việc ông nghị Cảnh mượn chỉ số IQ để
biện luận cho việc VN cần phải xây đường tài cao tốc là việc là hết sức
ngớ ngẩn. Hơn nữa, nếu tôi nhớ không lầm xưa nay ở VN ta tôi chưa bao
giờ chưa nói đến việc có ai hay tổ chức nào đó đứng làm một cuộc khảo
sát về IQ của người VN. Ngay với các em học sinh cấp I thôi là lức tuổi
các nhà khảo sát quan tâm nhiều nhất cũng chưa có nói gì đến cả nước?
Bản thân ông có biết chỉ số IQ của mình là bao nhiêu chưa? Vậy căn cứ
vào đâu mà ông lại dám đưa ra khẳng định nghe chắc như đinh đóng cột về
chỉ số IQ cao của VN như thế, thưa ông?
Cái cần nói lại chẳng dám!
Bởi vậy, nếu ông nghị Cảnh là người thật sự có chỉ số IQ cao và yêu nước, lẽ ra ông ta sẽ phải như sau thì nghe mới hợp lý:
- Tôi thấy những nơi có chỉ số IQ
cao thì những nơi ấy họ giàu có, VN ta cũng có chỉ số IQ cao vậy tại
sao dân chúng đa số vẫn còn quá nghèo khó? Mà người dân còn nghèo thì
xây dựng đường cao tốc là vì ai hay chỉ tổ khiến dân nghèo hơn vì nợ
nần chồng chất?
- Tôi thấy những nơi có chỉ số IQ
cao thì những nơi ấy họ đa nguyên đa đảng, VN ta cũng có chỉ số IQ cao
vậy mà không hiểu sao nước ta chờ mãi mà vẫn thấy chỉ có một đảng cai
trị?
- Tôi thấy những nơi có chỉ số IQ
cao thì những nơi ấy quyền tự do của người dân rất được chính phủ tôn
trọng, VN ta cũng có chỉ số IQ cao vậy mà không hiểu sao hở miệng ra
đụng chạm đến lĩnh vực chính trị vốn là quyền của mọi người họ liền bị
bắt bớ ?
Và
còn vô vàn những mâu thẫn khác giữa chỉ số IQ cao của người VN (nếu quả
thật đúng) với những bất công những điều trái tai gai mắt đang diễn ra
trên đất nước hôm nay.
Điều
trớ trêu còn ở chỗ cũng bấy nhiêu triệu dân VN, khi biện hộ cho việc
trì hoãn mở rộng các quyền dân chủ, cho phép đa đảng thì các quan chức
VN thường đổ lỗi do ‘nhận thực chính trị trong dân chúng còn thấp kém’
nhưng nay khi cần phê duyệt siêu dự án đường tàu cao tốc thì ông nghị
Cảnh (mà thực chất cũng là quan chức hành pháp kiêm luôn chức đại biểu
quốc hội) lại ca tụng chỉ số IQ của người VN cao!?
Chuyện
tự hào về IQ của ông nghị Cảnh làm tôi bỗng nhớ lại lời một ông bạn
đang là giáo sư đại học kể vẫn thường khuyên các em sinh viên "chớ nên
dại dột đi tự hào mình là con nhà nghèo học giỏi như thời chúng tôi, mà
hãy tự vấn xem vì sao mình giỏi mà vẫn cứ nghèo”??? một lời khuyên thật
chí lý ngay cả cho những người mắc bệnh hão giàu, thích hoành tráng như
ông nghị Cảnh.
Bởi
ủng hộ làm đường cao tốc mà chỉ đơn giản vì lý do ‘IQ của người VN ta
cao’ có khác nào bỏ ra vài chục tỷ USD để mua lấy tấm bằng giả mạo, mua
lấy cái danh hão… thay vì phải chứng minh nó bằng những phép toán kinh
tế hẳn hoi, từ đó mới thấy được nó cần thiết và đem lại lợi ích cho đất
nước ra sao, chứ không thể khơi khơi bảo IQ cao là xong. Người bảo mình
có chỉ số IQ cao mà lại nói năng như vậy, xin lỗi, nếu có ‘bán rẻ’ IQ
chắc chắn chẳng ai dám mua !!!
Mà
hình như ở VN ngày nay số quan chức mắc phải ‘hội chứng’ hoành tráng và
hoang tưởng như ông nghị Cảnh với nhưng con số IQ ‘nhảy múa’ trong đầu
để phát biểu linh tinh không phải là hiếm.
 Triết Chủ tịch: Ở Việt Nam, không tham cũng phải động lòng tham
Bước
vào thời kỳ mở cửa sau một thời gian dài nghèo đói với tiền vàng
dollars ‘rủng rỉnh’ trong tay (mặc dù đều là tiền vay mượn của nước
ngoài) phần lớn các quan chức VN do trình độ kém cỏi, đã dẫn đến cách
quản lý tiêu xài của họ có lẽ cũng không khác mấy bác nông dân ngoại
thành SG ‘trúng đất’ nhờ bán ruộng vườn của cha ông để được ôm tiền tỷ
là mấy!
Những
người tầm nhìn không vượt quá mấy sào ruộng bỗng dưng được ôm một số
tiền quá lớn thì chuyện ‘no dồn đói góp’ ăn xài xả láng cho đã tay, đã
miệng xảy ra là điều dễ hiểu. Điển hình như việc nhiều tỉnh thành đã
phá dẹp bỏ hàng ngàn hécta đất nông nghiệp màu mỡ vì ở những vị trí
thuận tiện canh tác để xây dựng hàng trăm sân gôn trên khắp cả nước.
Phục vụ ai ở những vùng dân nghèo mạt rệp như thế nếu chẳng phải vì lý
do tư lợi của các quan chức khi đứng ra làm trung gian chi trả bồi
thường đất đai cho nông dân từ tiền của đối tác nước ngoài?
 Cần phải đưa các quan chức VN đi học thêm ở các lớp câm điếc này chăng?
Khác
biệt duy nhất giữa sự kém cỏi của nông dân và các quan chức là trong
khi nhiều đại gia nhà quê do sau khi tiêu xài hoang phí phải ‘trắng
tay’ chỉ sau một thời gian rất ngắn, ngược lại các quan chức dẫu sao
cũng ‘khôn khéo’ hơn nên VN mới hình thành nên một tầng lớp ‘tư bản đỏ’
như chúng ta thấy ngày nay.
Bởi
vậy những siêu dự án như đường tàu cao tốc Bắc Nam nếu được phê duyệt
chỉ vì muốn chứng tỏ cho thế giới biết VN cũng có IQ cao như ông nghị
Cảnh phát biểu, thì ngay từ bây giờ chúng ta đã có thể biết chắc rằng
người phải đi ‘đổ vỏ ốc’ tương lai sẽ không thể là ai khác ngoài chính
con cháu chúng ta.
Sàigòn, 11/6/2010
Alf.Hoàng Gia Bảo
|