Tạ Dzu
Thời
gian gần đây, càng ngày càng có nhiều tiếng nói và bài viết, cổ động
cho một hướng đấu tranh mới, nhằm tìm ra bước đột phá trên chính trường
Việt Nam (VN), vốn đã bế tắc từ 35 năm nay chỉ vì cách nhìn, tư duy
khác biệt của chúng ta về nhau.
Bài viết này mong được đóng góp một vài suy tư trong bối cảnh mới
của đất nước và thế giới nhằm thúc đẩy con dân Việt hãy khôn ngoan,
dũng cảm hành động, dám vượt lên dư luận và chiến thắng chính mình để
tiến lên.
Thế giới mới ở đây là gì?
Bắt đầu từ thập niên 80 của thế kỷ trước, thế giới đã từ từ chuyển
hướng và bước những bước tiến ngoạn mục, từ kỹ thuật, kinh tế đến chính
trị và văn hóa.
Chúng tôi chỉ xin nhắc sơ lại những điều mà ai cũng rõ để dễ dàng
nhận ra sự chuyển hướng tốt đẹp này. Mong rằng VN sẽ nắm bắt kịp thời
các chuyển đổi đó mà vươn vai Phù Đổng sừng sững đứng lên, bước đi bằng
những đôi hia vạn dặm, chắp đôi cánh mới cho VN cất cánh bay bổng, bay
xa, bay cao và bay nhanh nhằm bắt kịp thế giới, đẩy lùi những u mê tăm
tối và tụt hậu kéo dài đã quá lâu.
Vi tính và mạng lưới toàn cầu đã đưa nền kỹ thuật thế giới sang một
khúc quanh mới, được nhiều người coi là cuộc cách mạng kỹ nghệ, sau
những cuộc cách mạng trước đó bởi các phát minh về in ấn, máy hơi nước,
điện và điện thoại. Vi tính và mạng toàn cầu đã tiết kiệm được rất
nhiều nhân công, thì giờ và tiền bạc cho cùng một công việc so với một
vài thập niên trước đây. Cùng lúc, các mạng lưới này cũng góp phần mạnh
mẽ vào những chiến thắng của các cuộc tranh cử gần đây, đáng chú ý nhất
là cuộc tranh cử giữa Obama và Mc Cain, cũng như cuộc tranh cử ở Iran.
Tại VN, cũng cùng một hình thức tương tự như thế (tin nhắn điện thoại,
texting) đã góp phần vào sự nhanh chóng huy động công nhân biểu tình
chống bóc lột do tư bản ngoại quốc cấu kết với tư bản đỏ VN, cũng như
các cuộc biểu tình chống Trung Cộng mà chúng ta từng chứng kiến. Chưa
hết, mạng toàn cầu đã giúp nhân dân VN mở rộng tầm nhìn hơn, thấy rõ
hơn nghĩa vụ đối với đất nước và quyền lợi của mình đáng lẽ đương nhiên
được hưởng nhưng đã bị đảng CSVN ngăn cản, khiến họ ý thức trách nhiệm
mà tự động và hăng hái đứng lên đòi lại quyền lợi cho toàn dân.
Về mặt kinh tế và văn hóa, thế giới đang cố gắng tiến đến một nền
kinh tế đa quốc gia và toàn cầu hóa, về lâu về dài sẽ có lợi cho tất
cả, được bảo đảm bởi những hiệp ước kinh tế và thương mại/văn hóa, dẹp
bỏ thuế quan hoặc hạ thấp thuế suất đánh vào hàng hóa nhập khẩu, nhằm
cho hàng hóa lưu thông nhanh hơn, dễ dàng hơn, tạo ra nhiều công việc,
thúc đẩy kinh tế thế giới ổn định và tiến mạnh hơn nữa.
Thêm vào đó, thế giới đã tiến vào tình trạng "kết khối,” (thành lập
block), như khối Thị trường chung Âu Châu, biến thành khối kinh tế Âu
Châu bao gồm cả những nước CS cũ, dùng chung một đồng tiền euro. Hoa
Kỳ, Canada và Mexico thì thành lập khối Bắc Mỹ. Tại Á Châu, ASEAN đang
cố gắng hoàn thiện khối này và có thể mở rộng ra hơn. Các nước ven bờ
Thái Bình Dương cũng manh nha thành lập khối mới.
Thế giới đang đi vào chiều hướng "kết khối”, "cùng sống, giúp tiến”
như cụ Lý Đông A đã viễn kiến từ những thập niên 40, 50 của thế kỷ
trước.
Song song với kinh tế toàn cầu hoá là văn hoá toàn cầu hoá, nơi mỗi
quốc gia đều đóng góp phần mình vào nhằm làm phong phú cho vườn hoa văn
hoá thế giới, mà vẫn giữ được bản sắc dân tộc, nhằm tránh một "thế giới
đại đồng” theo kiểu CS.
Về mặt chính trị, cũng từ hậu bán thế kỷ trước, nhiều dân tộc đã cố
gắng dân chủ hoá thể chế chính trị quốc gia mình: Á Châu từ Phi, Thái,
Cam Bốt, Nam Dương, đến Hàn Quốc, Đài Loan, Nga Sô; Âu Châu là loại trừ
CS; Nam Phi cũng chối bỏ chế độ nô lệ để tiến đến dân chủ tự do. Trong
cuộc chiến A Phú Hãn và Irắc, dù do động cơ nào đi nữa, cũng phải công
nhận ý chí dân chủ hóa hai quốc gia đó của HK lồng trong cuộc chiến.
Chỉ có lợi cho các bên và cho thế giới mà thôi.
Thế kỷ 20 là thế kỷ của "bài Phong đả Thực.” Thế kỷ 21 là thế kỷ của
"Tự do, Dân chủ và Nhân quyền” mà toàn thế giới đang theo đuổi.
Bối cảnh mới của VN là gì?
Khi đảng CSVN thống nhất đất nước tháng 4 năm 1975, vai trò lịch sử của họ đối với dân tộc cũng chấm dứt từ đó.
CS chỉ giỏi đạp đổ mà không hề biết xây dựng, nên không tạo được hậu
thuẫn của toàn dân. Kết quả là không thể phát triển và bảo vệ đất nước
thành công như chúng ta đã thấy.
CSVN đã thống nhất đất nước nhưng không thống nhất được lòng người.
Vai trò lịch sử của họ vì thế, đương nhiên cũng không còn. Những cố
gắng vá víu nửa vời như ta thấy lâu nay là hoàn toàn thất bại. Chế độ
và chủ nghĩa CS không thể sửa chữa, chỉ thay thế mới có thể xây dựng và
phát triển. Nếu CS biết hồi tâm trở về cùng dân tộc, một vài công lao
của họ như kháng chiến chống Pháp và công cuộc chấm dứt sự cai trị của
Pháp ở VN là còn có thể được dân tộc công nhận.
Về phía quốc gia thì sao? Dù biện luận thế nào, chế độ VNCH cũng do
"đế quốc” dàn dựng mà không phát xuất từ trong lòng dân tộc, nên cũng
không huy động được sự đóng góp của toàn thể dân chúng miền Nam bảo vệ
đất nước. VNCH "xui xẻo” mang tiếng là sản phẩm của ngoại bang nên đánh
mất chính nghĩa, dù rằng đã cố gắng bảo toàn những giá trị còn lại của
dân tộc để không bị chà đạp tan vỡ hẳn như ở miền Bắc. Tuy nhiên, những
cố gắng này không phù hợp với quyền lợi của "thế giới tự do,” đại diện
là HK, nên cuối cùng Tây phương đã nhẫn tâm dẹp bỏ miền Nam không chút
thương tiếc.
Đây là bài học cực kỳ đắt giá cho con dân Việt. Chúng ta, toàn thể
nhân dân ở cả hai miền Nam Bắc đã không dựa vào tình tự dân tộc như cha
ông trước kia mà đấu tranh. Cả hai đều đã dựa vào ngoại bang mà muối
mặt gà nhà bắn giết lẫn nhau! Còn oan nghiệt nào hơn cho dân tộc ta
không?
Trong cuộc chiến vừa qua, ai thắng không biết, nhưng cả dân tộc VN
đều chịu thiệt thòi, đều phá sản hoàn toàn, từ vật chất đến tinh thần,
chưa biết bao giờ mới có thể hồi phục lại.
Tại sao 35 năm nay chúng ta không ngồi lại được với nhau?
Vì nhân dân cả hai miền đều đã hy sinh chết chóc như nhau cho hai lý
tưởng, hai chế độ mà mình dày công gây dựng. Nó bi thương, bi tráng, và
cũng bi hài quá. Hầu hết gia đình nào chẳng có người nằm xuống cho lá
cờ và lý tưởng phe mình?
Điều bi hài ở đây là cả hai lá cờ đều cùng mầu sắc, cũng đỏ cũng
vàng, chỉ khác nhau về hình thức mà anh em bắn giết nhau chí chết, và
ai cũng nhân danh vì dân vì nước để miệt mài phấn khởi đâm chém nhau!
Niềm bi thương của dân tộc và của Mẹ VN nằm ở chỗ đó.
Vậy làm thế nào để hai bên đều có thể đóng góp tích cực cho dân cho nước?
Có hai phần: tình cảm và lý trí chúng ta phải bàn đến.
Về mặt tình cảm, hãy để những hận thù, ghét
bỏ, chối từ nhau, tạo ra bởi cuộc chiến vừa qua đằng sau lưng mà cùng
nhìn về phía trước. Hãy tìm cách xây dựng lại
niềm tin và tình yêu thương của bọc mẹ trăm con, lấp đầy và thay thế
những oán ghét, thù hận trong lòng người, mới mong cùng nhau góp sức
xây đắp quê hương.
Về mặt lý trí, nếu chúng ta còn tiếp tục đưa ra lý lẽ phe anh/phe
tôi, quốc gia/cộng sản, là còn gặp bế tắc, là còn đối đầu hủy diệt chứ
không đưa đến hợp tác xây dựng.
Quần chúng thầm lặng, hay còn gọi là "đáy tầng quốc dân” của hai phe
từ thời CS mở cửa 1986, đã "hoà hợp hoà giải” vui vẻ làm ăn buôn bán,
thăm hỏi nhau từ lâu, trong khi trên mặt tầng, cả chính quyền CS và các
tổ chức chính trị người Việt hải ngoại đều chậm bước, không theo kịp
đáy tầng quốc dân đang cuồn cuộn dâng trào như thác đổ, sẽ cuốn phăng
những kết hợp dối trá, những cố gắng trái chiều với xu thế mới trong
lòng dân tộc để hình thành một lực lượng mới, một con đường mới cho quê
hương: Con đường dân tộc.
Chỉ ở "tổ chức” dân tộc này, mới bao dung đủ để kết hợp tất cả, cho
mọi người, mọi phe phái, mọi chính kiến khác nhau có thể cùng ngồi mà
nói chuyện hợp tác và xây dựng.
Đây đó, trong ngoài đã có những lên tiếng, mong ước một sự hợp nhất
con dân Việt mà phát triển đất nước, nhưng chưa đủ mạnh và cũng chưa có
"chốn dung thân” thích hợp nào cho mọi người tìm về ngồi lại bên nhau,
chia sẻ cùng một giá trị tinh thần như nhau.
CS cũng không làm nổi. Quốc gia cũng không làm nổi. Vì cả hai đều
không xuất phát từ trong lòng dân tộc. Có cố gắng kết hợp cũng chỉ
khiên cưỡng mà thôi, sẽ không có thực chất.
Vì vậy, toàn dân đang trông chờ một xu thế mới, một kết hợp mới đặt
căn bản trên tình nghĩa anh em một nhà, bọc mẹ trăm con, mới quy tụ
được toàn dân, tổng hợp được sức mạnh tiềm tàng của dân tộc mà xây dựng
và bảo vệ bờ cõi.
Hồn nước đang vi vu vọng về từ muôn phương, vang động cả núi rừng VN, hối thúc chúng ta phấn khởi và khẩn trương lên đường.
Ai sẽ là những con dân đầu tiên hiên ngang sắn tay áo lên tiến bước,
dám vượt lên dư luận, vượt lên chính mình mà can đảm hành động?
Người đó/tổ chức đó sẽ được toàn dân tin tưởng và hăng hái đi theo.
|